BẢN LĨNH NGÔNG THẦN

CHƯƠNG 801

“Ài, ba của Hữu Hữu phiền phức rồi.”

“Nhìn đi, đối diện với loại như nhà họ Tàng, chỉ có thể nhịn tức nuốt tiếng, đánh trả sẽ gây lên bi kịch lớn hơn.”

“Đáng tiếc, ngay cả đội điều tra sự cố đặc biệt cũng không trị được nhà họ Tàng, những người như chúng ta còn có thể làm gì.”

Nhìn thấy Sở Vĩnh Du vẫn đứng ở đó, khí thế rất mạnh, nhưng cũng không có cất lời, Tàng Phong bước lên một bước, lạnh giọng nói.

“Một cơ hội cuối cùng, không quỳ nhận tội với con trai tôi, vậy thì đừng trách tôi động thủ, anh đánh con trai của tôi, tôi ra tay, thiên kinh địa nghĩa, là nằm trong quy tắc.”

Có quy định đối với những người Huyền Hoàng Tinh bọn họ, ở nơi đông người không thể dùng võ lực, nhưng nếu như có người cố ý trêu chọc, vậy quy định này đương nhiên không hợp dùng.

“Anh không hỏi xem con trai của anh đã làm cái gì sao?”

Sở Vĩnh Du nhìn gia đình này, ánh mắt đã không thể thể dùng từ lạnh lẽo để hình dung, loại tư tưởng ý thức này nếu không mau chóng loại bỏ, tương lai sẽ diễn hóa thành bệnh nặng hơn, chuyện gì cũng có thể xảy ra, khó trách ông Tần gọi điện cho anh, bảo anh động một chút, thật sự những người di cư như Huyền Hoàng Tinh này, có những người làm quá rồi.

Nghe thấy câu hỏi của Sở Vĩnh Du, Hà Nguyệt ôm con trai cười khinh thường.

“Làm cái gì? Chẳng qua chỉ là đánh con của anh thôi, giữa trẻ con với nhau lôi lôi kéo kéo là rất bình thường, nếu như có con nhà ai có thể đánh lại con trai của tôi, vậy chúng tôi cũng sẽ không nói gì, nếu đánh không lại, vậy chắc chắn đều là phế vật.”

Hà Nguyệt nói với vẻ rất hiển nhiên, các phụ huynh xem ở xung quanh cũng chỉ dám tức giận chứ không dám nói.

“Tốt, tôi sẽ khiến hai người nhận thức được cái gì gọi là sai lầm của ba mẹ.”

Đến lúc này, Sở Vĩnh Du cũng lười mở miệng nói chuyện nữa, vừa hay, Tàng Phong và anh nghĩ giống nhau, đang định ra tay xử lý Sở Vĩnh Du, đột nhiên tiếng ầm ầm truyền tới.

Chỉ thấy hai bên đường, không ngừng có xe bọc thép chạy tới, lối đi đã hoàn toàn bị phong kín.

Người bước xuống từ trên xe, nhìn trang phục, đều là người của đội điều tra sự cố đặc biệt.

“Ổ? Anh cho rằng anh gọi đội điều tra sự cố đặc biệt thì có thể bảo vệ được anh sao? Ha ha, anh thật là nghĩ nhiều rồi.”

Tàng Phong căn bản không có chút sợ hãi, con trai của anh ta bây giờ bị đánh rồi, anh ta có quyền phản kích, ở điểm này, không ai can thiệp được.

Không chỉ là anh ta nghĩ như vậy, những người xung quanh biết chuyện, cũng nghĩ như vậy, lần trước bắt Tàng Phòng vào, trong nháy mắt thì thả ra, tuy có mấy chiếc xe bọc thép tới, người bước xuống ai cũng cầm súng, nhưng có ý nghĩa gì chứ? E rằng vẫn là không công mà rút.

Người dẫn đội đương nhiên là đại đội trưởng Bao Khánh Phong của điều đội tra sự cố đặc biệt của Tỉnh Thành, đã đi về phía Sở Vĩnh Du.

“Đại nhân.”

Đồng loạt cúi người hành lễ, chỉ một động tác này, một tiếng gọi đã khiến cả nhà Tàng Phong sững người, nhưng sau đó vẫn cái vẻ không để tâm, thậm chí còn nói ra lời châm chọc.

“Ha ha, tôi nói mà người bình thường cũng không dám đối đầu với nhà họ Tàng chúng tôi, chỉ cái danh thì có thể bị dọa đái ra quần, anh ngược lại có bản lĩnh đấy, nhưng có tác dụng gì chứ? Như này đi, thấy anh cũng là một người có mặt có mũi, cúi người xin lỗi con trai tôi là được, không cần quỳ nữa.”

Theo Tàng Phong thấy, anh ta đã cho rất nhiều bậc thang rồi, nếu Sở Vĩnh Du còn không chịu, vậy thì đừng trách anh ta thật sự không khách sáo.

“Ba mẹ của Tàng Tiểu Phong, dẫn đi!”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi