BẢN LĨNH NGÔNG THẦN

CHƯƠNG 833

Sở Vĩnh Du ngồi trên giường, không nhìn ra buồn vui.

Khó trách trước đó anh ta có cảm giác quen thuộc, thì ra là bức bích họa trong phòng, khắc họa Cửu Long Vực nội vực gì đó, nói như vậy, chẳng lẽ ông già kia là người của Cửu Long Vực nội vực?

Kỳ thật không cần đoán, có lẽ đều là sự thật, thực lực bây giờ của Sở Vĩnh Du, trong những người từng biết, đã không có địch thủ.

Nhưng mà thần nhân như Tôn Đế trước kia, thế mà lại tự mình cảnh cáo anh, là bị người Cửu Long Vực nội vực đánh bị thương chỉ sống được ba ngày, cũng đủ để thấy sự đáng sợ của Cửu Long Vực nội vực.

Ông già đó, hoàn toàn xác nhận cách nói của Tôn Đế.

Như vậy thật sự rất có khả năng, Lam Mị bị ông già kia mang vào Cửu Long Vực nội vực.

“Nghĩ gì thế Vĩnh Du?”

Giọng nói của Đồng Ý Yên xuất hiện, Sở Vĩnh Du bị cắt ngang suy nghĩ.

“Hả, không có gì, bà xã, hôm nay anh đã đi tìm Lam Mị.”

Cái gì? Đồng Ý Yên biến sắc, hai mắt gần như muốn phun ra lửa.

“Nói với em Vĩnh Du! Nói cho em biết anh đã báo thù cho con gái, đã giết tên tiểu nhân hèn hạ vô sỉ Lam Mị này.”

Sở Vĩnh Du lắc đầu.

“Không có, xảy ra chút bất ngờ, có một cao thủ xuất hiện cứu Lam Mị đi.”

Kỳ thật bây giờ Sở Vĩnh Du cũng có chút thầm hận chính mình, anh là người chưa bao giờ làm việc lôi thôi, sát phạt quyết đoán, nhưng lúc nhìn Lam Mị, vẫn bị nỗi hận làm mụ mị, chỉ nghĩ muốn hành hạ Lam Mị đến chết, nếu không lúc ấy trực tiếp ra tay, cũng sẽ không có chuyện ông già sau đó rồi.

Trầm mặc một lúc, Đồng Ý Yên mới tiếp tục nói.

“Tóm lại anh hứa em với, ngày nào còn sống, sẽ đưa đầu Lam Mị đến gặp em.”

Đồng Ý Yên không trách cứ Sở Vĩnh Du, tình yêu với cô, tình yêu với con gái, Sở Vĩnh đã làm đến cùng, có lẽ ý nghĩ muốn giết Lam Mị, Sở Vĩnh Du còn mạnh mẽ hơn bọn họ rất nhiều, cho nên thật sự không thể trách cứ cái gì.

“Ừ, anh hứa với em.”

Nhìn Sở Vĩnh Du dường như có chút tự trách, Đồng Ý Yên vội vàng nói lảng đi.

“Đúng rồi, ông Tần hôm nay cũng cho người đưa có em một cái hồn khôi màu đỏ, đợi lát nữa con gái ngủ rồi, anh đội vào rồi chơi Truyền Nhân Của Rồng đi, bây giờ tất cả mọi người xung quanh đều đang chơi, nếu như em thật sự không login, cũng cảm thấy mình có chút lạc lõng.

“Hơn nữa, nếu thật sự chơi vui, em còn định ở bên cạnh Vân Vụ Chi Hải mở võ đấu ba, bây giờ đã trở thành Tiên Thiên Võ Giả, tu luyện sau này cũng không cần sư phụ chỉ dẫn nữa, làm từng bước là được, bây giờ em thật sự cả ngày ở nhà không có việc gì cả.”

Nghe bà xã nói những lời này, Sở Vĩnh Du gật đầu cười.

“Được, em làm cái gì anh cũng ủng hộ.”

Bây giờ cũng không cần phải kiếm tiền gì, chỉ là để cho mình không quá nhàn rỗi mà thôi, võ đấu ba cũng đúng lúc phù hợp.

Lúc chín giờ rưỡi, hai vợ chồng ân ái nói chuyện, tên nhóc kia ôm gấu con của mình nhanh chóng đi ngủ.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi