BÊN EM THÁNG ĐỔI NĂM DỜI



Edit & beta: Lemon
Gửi tin nhắn xong, Thẩm Mộ Xuy có chút ngượng ngùng.
Cô nằm trên giường, cuốn chăn đỏ mặt chui vào, trong lúc chờ tin nhắn, cô nhắm mắt lại, trước mặt thoáng hiện lên hình ảnh tối hôm qua người đàn ông ở bên tai cô giọng trầm thấp nói chuyện.
Du Tùy…… chắc chắn anh nói mấy lời cợt nhả rất lợi hại, chỉ là đó giờ cô không biết mà thôi.
Đàn ông trên đời này nhìn vẻ ngoài thì nghiêm túc, bên trong ——rất nhiều chuyện không thầy dạy cũng hiểu.
Tối hôm qua Du Tùy trêu cô đến mức mặt đỏ tai hồng, nói cái gì mà “Nếu em muốn vậy anh sẽ cố mà làm”, Thẩm Mộ Xuy nghĩ——trông cô thèm khát lắm hả?
Còn có…… việc này không phải là anh chủ động đề nghị sao?!
Cô núp trong chăn, hừ hừ hai tiếng.
Thẩm Mộ Xuy theo bản năng duỗi tay sờ sờ cánh môi mềm mại của mình, nghĩ đến tối hôm qua người đàn ông mạnh mẽ hôn môi cô liền có chút thẹn thùng, nhưng lại có chút nhớ anh rồi.
Nghĩ một hồi, Thẩm Mộ Xuy thở dài một hơi.
Đang muốn từ trên giường bò dậy, di động lại lần nữa rung lên, là Du Tùy trả lời tin nhắn.
Cô cúi đầu nhìn 【 em cố ý phải không? 】
Thẩm Mộ Xuy nhướng mày, cong môi cười: 【em cố ý cái gì? 】
Giây tiếp theo, Thẩm Mộ Xuy nhận được tin nhắn giọng nói: “Biết anh không ở nhà nên em cố ý quyến rũ anh?” Giọng người đàn ông nặng nề, lúc nói chuyện phảng phất gần sát di động, thanh âm truyền tới có vẻ đặc biệt trầm thấp khàn khàn, gợi cảm lại quyến rũ.
Thẩm Mộ Xuy nghe xong vành tai liền nóng lên.

Nhưng bởi vì người không ở bên cạnh, cô liền nổi lên can đảm trêu chọc anh.
Không trêu lại anh cô không phải Thẩm tiểu công chúa.
Cô thanh thanh giọng, cầm di động lên trả lời: “Nếu không anh về đi, em ở nhà chờ anh?”
Giây tiếp theo, tiếng chuông di động vang lên.
Nhìn cuộc gọi tới, tay Thẩm Mộ Xuy run lên, giấu đầu lòi đuôi tắt âm cuộc gọi.
Không dám nhận, nhưng cũng không thể từ chối.
Sau một hồi chuẩn bị tâm lý, Thẩm Mộ Xuy mới nhận điện thoại.
“Alo.”
“Em vừa mới nói gì?” Du Tùy mở miệng liền vào thẳng vấn đề, giọng nói khàn khàn “ Hử” một tiếng, âm cuối vô cùng hấp dẫn người khác.
Thẩm Mộ Xuy chớp chớp mắt, vẻ mặt vô tội: “Nói gì là nói gì? Vừa rồi em không có nói gì hết nha.”
Du Tùy mỉm cười: “Em chắc chắn?”
Thẩm Mộ Xuy liếm môi, yếu ớt nói: “Chắc chắn.”
Nghe vậy Du Tùy cười khẽ.
Thẩm Mộ Xuy cảm thấy tiếng cười kia…… như là đang ám chỉ.
Cô đỏ mặt, nhanh chóng nói sang chuyện khác: “Anh đến phim trường chưa? Mấy giờ tới?”
Du Tùy liếc mắt Tiền Bằng còn đang lái xe, “Ừm” một tiếng: “Khoảng một tiếng nữa mới tới nơi.”
“Ò.”
Thẩm Mộ Xuy hiểu rõ, cuối cùng lấp liếm nói sang chuyện khác: “Đúng rồi, Cố Thư nói với em chuyện của Lương Tĩnh Tĩnh …… Là anh làm hả?”
Du Tùy bên kia hơi dừng một chút, trầm mặc hai giây liền trả lời: “Là anh.”
Thẩm Mộ Xuy ngẩn ra, tựa hồ là không nghĩ tới Du Tùy sẽ sảng khoái thừa nhận như vậy.
Cô há miệng nửa ngày cũng không biết nên nói cái gì mới đúng.

“Sao vậy?” Du Tùy hỏi: “Là cảm thấy anh làm không tốt hay là chuyện gì khác?”
Thẩm Mộ Xuy bật cười, thấp giọng hỏi: “Anh cảm thấy em sẽ cho rằng anh làm không tốt hả?”
Cô ôm chăn cọ cọ, làm nũng nói: “Chỉ là không nghĩ tới anh bênh vực người mình như vậy.”
Du Tùy nhướng mày, biết nghe lời nói: “Đối với em, anh từ trước đến nay đều bênh vực người mình.”
Đây là lời nói thật, cho dù là khi còn nhỏ hay là hiện tại, chỉ cần là chuyện liên quan tới Thẩm Mộ Xuy Du Tùy liền không thiệt thòi được.
Mặt khác người khác muốn cọ nhiệt độ của anh hoặc là thế nào anh đều mang thái độ không sao cả, chỉ cần không chạm đến điểm mấu chốt của anh Du Tùy đều thông cảm, rốt cuộc ở trong vòng hỗn độn này ai cũng khó xử.
Nhưng mà ——điểm mấu chốt của anh từ đầu đến cuối đều là Thẩm Mộ Xuy.
Cọ nhiệt độ cô không được, cố ý bôi đen cô càng không được, càng đừng nói mấy ngày hôm trước tiểu công chúa của anh bị mắng có bao nhiêu thảm.
Thẩm Mộ Xuy không cảm thấy gì, nhưng Du Tùy lại rất khó chịu.
Nếu không phải chờ một kích cuối cùng anh sớm đã cho người thả tin tức ra rồi.
……
Khóe môi Thẩm Mộ Xuy cong lên, nghe lời Du Tùy nhẹ nhàng đáp ứng: “Em biết.”
Cô dừng một chút, nhấp môi nói: “Có phải nửa tháng nữa anh mới về không?”
Du Tùy ở bên kia suất diễn không tính nhiều, nhiều nhất nửa tháng là có thể quay xong.

Trong lòng Thẩm Mộ Xuy có tính toán
Du Tùy “Ừm” một tiếng, thấp giọng nói: “Chờ anh trở lại”
Mặt Thẩm Mộ Xuy nóng lên, lông mi run run nhưng không phản bác, cô ồm ồm đáp ứng: “Ừm, đừng để em chờ lâu đó.”
Hai người nói thêm mấy câu mới kết thúc cuộc gọi.
*
Thẩm Mộ Xuy chán muốn chết tiếp tục chơi di động, ngôn luận trên Weibo càng ngày càng nhiều.
Mọi người đều đã ngủ dậy, mấy tin hot của Lương Tĩnh Tĩnh từ 6 giờ sáng liền bắt đầu tung ra, đến bây giờ hơn 9 giờ đã hơn một sọt tin tức.
Mà nhiêu đây còn chưa đủ, người đứng sau còn chuẩn bị càng nhiều tin tức.
Các võng hữu xem đến vui vẻ, Thẩm Mộ Xuy đang lướt xem đột nhiên thấy được bài viết lần trước Lương Tĩnh Tĩnh nói cô “Không thể trông mặt mà bắt hình dong”, bài viết Weibo kia vốn chỉ hơn ba vạn bình luận, mà hiện tại —— đã mười mấy vạn.
Cô tò mò click mở xem thử.
Không xem không biết, vừa thấy liền bị dọa cho nhảy dựng.
Bình luận mới nhất không phải là những bình luận mắng cô như trước kia, mà là cái khác.
【 Lương lão sư, không thể trông mặt mà bắt hình dong? Mời cô nhanh chóng xin lỗi Thẩm Mộ Xuy Thẩm lão sư, nhất định phải thành thật xin lỗi!! Không xin lỗi chúng tôi sẽ spam bình luận hoài luôn.

Thuận tiện muốn hỏi một câu, ngày đó cô phát Weibo một chút chột dạ cũng không có sao? 】
【 ha ha, tôi xem như phát hiện ra rồi, hóa ra câu không thể trông mặt mà bắt hình dong là dùng như thế này, Lương lão sư thật đúng là vận dụng tự nhiên nhaaaaaa! Ăn cắp tác phẩm người khác vui vẻ không hả? Không phải nói hy vọng mọi người trong vòng tôn trọng tác phẩm của người khác sao? Vậy cô đang làm cái gì vậy hả? 】
【 đờ mờ, quá ghê tởm! Tôi đã nói mà, sao ngay lúc Thẩm lão sư xảy ra chuyện cô ta còn phát Weibo chứa ẩn ý như vậy.


【 ô ô ô ô xem như đã hiểu rồi, vì sao các vị giám khảo đi ăn liên hoan chỉ thiếu mình cô ta, loại người như vậy mị cũng không muốn tiếp xúc! 】
【xin lỗi Thẩm lão sư cho tôi!! 】
【Thẩm lão sư của tôi bởi vì Weibo này của cô mà bị mắng mấy vạn bình luận, cô cnm mau xin lỗi cho tôi!! 】

【 chân tình thật cảm nói một câu, lúc ấy Thẩm lão sư bị mắng, fans chân ái căn bản không có một chút biện pháp, hiện tại chứng minh chị ấy trong sạch rồi, tôi mẹ nó nếu là không vì thay Thẩm lão sư nói chuyện đều thực xin lỗi con người của tôi!! Lương Tĩnh Tĩnh! Cô nhanh chóng xin lỗi Thẩm Mộ Xuy!! 】
【………………】
Bình luận giống như hoàn toàn biến thành kêu réo Lương Tĩnh Tĩnh xin lỗi cô.
Thẩm Mộ Xuy nhìn, có điểm cảm khái, lại có chút thương cảm.
Nói thật, trên mạng rất nhiều lúc đều không phải là tình cảm chân thành.
Trước giờ cô vẫn luôn biết, fans ở dưới Weibo kêu thích cô nhất, kỳ thật không nhất định là rất thích.
Một khi bạn xảy ra chuyện, không ít người chưa hiểu ngọn nguồn gì cả liền bắt đầu fan biến anti mắng chửi bạn.

Nhưng khi bạn được chứng minh trong sạch bọn họ lại quay lại nói thích bạn.
Thẩm Mộ Xuy nhìn, kỳ thật vẫn có chút khó chịu.
Đặc biệt là lúc nhìn thấy ID quen thuộc liền càng thêm khó chịu.
Nhưng cô cũng có thể hiểu suy nghĩ của bọn họ.
Fans cùng nghệ sĩ chung quy cách một khoảng, bọn họ cũng xác thật không rõ ràng lắm, nếu nghệ sĩ không đứng ra giải thích bọn họ cũng không hiểu
Sau khi thân phận Niên Niên bị bại lộ, Mạnh Đình gửi một tin nhắn dài sang làm Thẩm Mộ Xuy đều có chút ngượng ngùng.
Nói thật, cô không có muốn gạt người khác, chỉ là lúc ban đầu ca hát cho vui thôi, lúc đó tuổi cô còn nhỏ, lại không muốn người khác biết mình là ai, Chu Túy Túy liền đưa ra kiến nghị như vậy.
Sau nữa, tất nhiên là cũng không muốn người khác biết mình là ai.
Lúc này nếu không phải bởi vì bị người khác trào phúng như vậy, Thẩm Mộ Xuy kỳ thật cũng không muốn bại lộ thân phận.
Bị người khác biết cũng chỉ tăng thêm lượng công việc cho cô mà thôi.
Thí dụ như hiện tại.
Cô nhìn tin nhắn Mạnh Đình gửi tới, dở khóc dở cười, trực tiếp gọi điện thoại sang: “Chừng nào chị rảnh?”
Mạnh Đình kiêu ngạo hừ một tiếng: “Xem biểu hiện của em.”
Cô ấy lên án: “Tuy rằng trước đó chị đoán được một chút, nhưng em thật đúng là quá đáng!!”
“Tối hôm qua rõ ràng em có thể nói trước với chị, nhưng em lại cố tình không nói.”
Thẩm Mộ Xuy dở khóc dở cười: “Đó là cho chị kinh hỉ đó nha.”
Mạnh Đình: “Là kinh hách thì có.” Cô ấy nói giỡn: “Chị mặc kệ, chị muốn thần tượng dỗ!”
Thẩm Mộ Xuy bật cười, vội vàng nói: “Được được được, dỗ, chị muốn cùng nhau ăn cơm hay là em tặng chị một ca khúc đây?”
Mạnh Đình sửng sốt, hét lên: “A a a a a em viết ca khúc cho chị hả?”
“Thật không?”
“Có phải chị đang nằm mơ không?”
Thẩm Mộ Xuy nghẹn lời, dở khóc dở cười: “Không có nằm mơ, là thật.”
Kỳ thật lần trước Mạnh Đình nói mình là fan của Niên Niên, Thẩm Mộ Xuy đã có ý này.
Giọng Mạnh Đình rất tốt, bằng không cũng không đi đến một bước hôm nay, ca khúcThẩm Mộ Xuy viết ra cũng không ít, đưa một bài cho cô ấy hoàn toàn không thành vấn đề.
Cô nghĩ, coi như làm là thần tượng tặng quà cho fans đi.

Chỉ cần Mạnh Đình không chê cô rất vui lòng viết một ca khúc cho chị ấy.

Mạnh Đình tất nhiên là không chê rồi, cô vui vẻ còn không kịp nữa là.
Ca khúc Niên Niên viết ra tất cả đều là tinh phẩm, trước kia người đại diện của cô tìm rất nhiều quan hệ muốn nhờ Niên Niên viết cho cô một ca khúc mà vẫn luôn không được.
Nói đến cùng, Mạnh Đình kỳ thật cũng là may mắn.
Mấy năm trước cô có rất nhiều bài hot, nhưng những năm gần đây luôn cảm thấy ca bài nào cũng thiếu thiếu chút hương vị, mấy bài hát của cô đã không quá được hoan nghênh, tình ca trữ tình ca giống như đã không còn lưu hành, ít nhất chỗ cô đã rớt đài rồi.
**
Thẩm Mộ Xuy đồng ý viết ca khúc cho Mạnh Đình, tất nhiên là phải viết thật tốt rồi.
Cô không tính toán qua loa cho xong, vừa lúc Du Tùy không ở nhà, Thẩm Mộ Xuy liền tự nhiên rút trong phòng viết ca khúc mới.
Ngụy Tiểu Văn cùng Cố Thư ngẫu nhiên sẽ tới thăm cô, mang chút đồ ăn, ba ngày trôi qua, Thẩm Mộ Xuy đã viết xong ca khúc mới.
Cô gửi cho Mạnh Đình, Mạnh Đình vừa nhìn ca khúc Thẩm Mộ Xuy viết quả thực là kích động khóc lóc thảm thiết.
Nói không rõ là cảm giác gì, cô ấy lại cảm thấy ca khúc này rất thích hợp với mình.
Thẩm Mộ Xuy: 【chị thấy thế nào? Em chỉ vẽ một cái demo khúc nhạc dạo, gửi cho chị xem trước, có ý kiến gì cứ nói với em, em dựa theo ý chị viết ra.


Mạnh Đình: 【được! Cảm ơn em!!!! 】
Thẩm Mộ Xuy cong môi cười: 【 khách khí, nên làm mà.


Viết xong Thẩm Mộ Xuy liền gửi cho Mạnh Đình, còn lại thì cô quản.
Vì cô bị Lý Lộ điện thoại kêu tới công ty.
***
“Chị Lộ.”
Thẩm Mộ Xuy ngáp một cái: “Chị tìm em có chuyện gì không?”
Lý Lộ trừng mắt nhìn cô, nhìn quầng thâm dưới mắt cô tỏ vẻ đau đầu: “Quầng thâm mắt của em sao lại đen như vậy? Mấy ngày nay em bận cái gì thế?”
Thẩm Mộ Xuy “Ừm” một tiếng, nhắm mắt lại: “Mấy hôm nay em viết ca khúc cho Mạnh lão sư.”
Lý Lộ “…Ồ”
Chị bình tĩnh nhìn cô nói: “Đạo diễn Tần nhờ chị hỏi em…..” Đối diện ánh mắt tò mò của Thẩm Mộ Xuy, chị cố ý ngập ngừng một chút mới nói: “…Em có muốn hợp tác cùng Du Tùy hát ca khúc chủ đề phim điện ảnh không?”
“Hả”
Thẩm Mộ Xuy bật dậy, cho là mình nghe lầm, nhìn chằm chằm Lý Lộ hỏi: “Chị mới nói cái gì?”
Cô trở tay chỉ mình, không dám tin hỏi: “Em cùng Du Tùy hát ca khúc chủ đề phim điện ảnh?”
“Ừm.”
Thẩm Mộ Xuy kinh ngạc.
Không thể trách cô làm quá, thật sự là Tần đạo đối với phim điện ảnh của mình yêu cầu rất cao, mỗi một ca khúc chủ đề trong phim điện ảnh cũng yêu cầu cao không kém.
Ca khúc chủ đề hay có thể kéo người xem, lúc tung trailer sẽ có tác dụng phụ trợ.
Mấy bộ điện ảnh trước của Tần đạo đều tìm mấy ca sĩ nổi tiếng, ở trong vòng có địa vị nhất định.
Hiện tại tới hỏi cô, nói thật cô có chút không thể tin tưởng, hơn nữa —— còn thêm một diễn viên là Du Tùy.
Cô thừa nhận hai người ca hát đều không tồi, nhưng so với ca sĩ chuyên nghiệp vẫn kém hơn, Niên Niên nổi tiếng đơn giản là bởi vì ca khúc cô viết mỗi câu mỗi từ đều thích hợp với cô.
Mà hiện tại —— Thẩm Mộ Xuy không xác định được nên viết ca khúc như thế nào.
Cô trở tay chỉ chỉ mình: “Ca khúc ai viết?”
Lý Lộ ý vị sâu xa nhìn cô: “Đạo diễn Tần nói…… mời em viết, bao nhiêu tiền đều không thành vấn đề, em muốn viết không?”
Thẩm Mộ Xuy: “……”
Cô chớp chớp mắt, nhéo nhéo mặt mình, sau xác định không phải mình đang nằm mơ, kéo dài âm cuối “A” một tiếng: “Em viết luôn à?”
“Đúng.


Em viết được không?”
Lý Lộ phân tích: “Em là diễn viên trong phim, cũng xem qua kịch bản rồi hẳn là rất dễ dàng đi?”
Thẩm Mộ Xuy gật gật đầu: “Đúng vậy.”
Chị đối diện ánh mắt nóng rực của Thẩm Mộ Xuy, nhướng mày: “Đạo lý chị đều hiểu, em có thể viết ra, nhưng vì sao em lại dùng ánh mắt nóng rực như vậy nhìn chị?”
Lý Lộ không nói Thẩm Mộ Xuy cũng không phát hiện ra ánh mắt hiện tại của mình giống như là…… Một con cún tham ăn thấy được thịt, hai mắt lấp lánh ánh sáng.
Thẩm Mộ Xuy nuốt nước miếng, bóp ngón tay tính tính thời gian.
“Chị nói xem…… nếu em viết ca khúc có phải là mỗi ngày đều nên ở đoàn phim tìm linh cảm hay không?”
Lý Lộ: “…………”
Đã nói như vậy rồi nếu chị còn không biết nghệ sĩ nhà mình muốn làm cái gì không phải là không đủ tư cách làm người đại diện hay sao.
Thẩm Mộ Xuy vẻ mặt vô hại nhìn Lý Lộ, nghiêm túc phân tích: “Em cảm thấy rất đúng, đi đoàn phim khẳng định sẽ càng có linh cảm hơn, càng dễ soạn nhạc.”
Lý Lộ nghẹn họng, đơn giản đề nghị: “Sao em không nói mỗi sáng thức dậy từ trên giường nam chính sẽ càng có linh cảm hơn đi?”
Nghe vậy hai mắt Thẩm Mộ Xuy sáng rực lên, búng tay một cái cười hắc hắc: “Chị Lộ nói rất đúng! Không hổ là người đại diện kim bài của em.”
Lý Lộ: “……”
Chị cúi đầu, nhìn Thẩm Mộ Xuy: “Em có đang nghiêm túc không?”
Thẩm Mộ Xuy nghĩ nghĩ, gật gật đầu: “Em nghiêm túc.” Cô ôm cánh tay Lý Lộ làm nũng, hức hức hai tiếng: “Em nhớ Du Tùy ~.”
Tính ra hai người đã sắp một tuần không gặp nhau rồi.
Lý Lộ không có cách, nhìn bộ dáng này của cô dở khóc dở cười, “Được, em nhớ Du Tùy.”
Chị suy nghĩ phương án: “Để chị trả lời đạo diễn Tần, sau đó tuôn ra tin em là người viết ca khú chủ đề, để em quang minh chính đại tới đoàn phim thăm bạn trai?”
Thẩm Mộ Xuy hưng phấn: “Được đó được đó.”
Lý Lộ: “……”
Chị thở dài, nhéo mặt Thẩm Mộ Xuy: “Em đó.”
Chị nhìn Thẩm Mộ Xuy từ trên xuống dưới, ý có điều chỉ: “Em còn trẻ, đừng có cho chị làm dì sớm đó.”
Thẩm Mộ Xuy: “……”
Lý Lộ làm việc mau lẹ, trong một ngày đã làm xong.
Thẩm Mộ Xuy lên máy bay, toàn bộ hành trình đều vô cùng khiêm tốn.
Ít nhất cô cho rằng không có người nào nhận ra cô.
Cô ngủ tới lúc xuống máy bay, Thẩm Mộ Xuy mở ra di động ra nhìn.
Vậy mà không có lấy ột tin nhắn, cô nhíu mày, bỗng dưng di động có một tin nhắn, là Tiền Bằng.
【 Thẩm lão sư, tôi có chút việc không tới đón chị được, đúng lúc tôi có một người bạn ở sân bay, biển số xe là: *******, tôi đã nói với anh ấy rồi, chị có thể ngồi xe người đó tới đây.


Thẩm Mộ Xuy thật ra không quá để ý, trả lời một câu: 【được, làm phiền rồi.


Cô cúi đầu lấy hành lí liền đi về phía bãi đỗ xe.
Vị trí bãi đổ xe không xa, Thẩm Mộ Xuy ghi nhớ bảng số xe, không một hồi liền thấy một chiếc xe bảo mẫu màu đen.
Cô hơi kinh ngạc, đi qua gõ gõ cửa sổ xe.
Cửa sổ xe hạ xuống, hai người bốn mắt nhìn nhau, sau khi nhìn thấy gương mặt quen thuộc, lời Thẩm Mộ Xuy chuẩn bị nói lập tức mắc kẹt trong cổ họng.
Ánh mắt Du Tùy cực nóng nhìn cô, hầu kết lăn lăn: “Lên xe.”
Thẩm Mộ Xuy theo bản năng mở cửa xe đi lên, cô mới vừa ngồi ổn, người đàn ông liền nghiêng người sang, hơi thở nóng rực cúi đầu hôn xuống môi cô.
Tác giả có lời muốn nói:
Tùy Thần: Không làm người nữa!!!!.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi