BỊ ÉP LÀM HÔN PHU CỦA KIẾM THÁNH

 "Dao Dao, ngươi thì sao?" 

 "Ta muốn đi theo bên cạnh tỷ tỷ." 

 Trần Dao rất thông minh, không cần dạy bảo, nàng ta thích Trần Dĩnh nhất, muốn bảo vệ tỷ tỷ. 

 Tần Nghê Thường không khỏi lắc đầu, có chút tiếc nuối, thiên phú Trần Dĩnh và Trần Dao dị bẩm, các nàng có hi vọng trở thành sự tồn tại cường đại giống như Khương Phục Tiên. 

 Hiện tại Trần Mục đã là cường giả Kiếm Thánh, tương lai có thể cung cấp cho các nàng lượng lớn tài nguyên, cũng không cần dựa vào tông môn. 

 "Nghê Thường tỷ tỷ, đầu tháng ba năm sau nhị ca của ta kết hôn, ngươi có thể tới Hắc Thạch thành chơi không?" 

 "Có thời gian rảnh ta nhất định sẽ đi." 

 Ngay cả tiểu sư đệ cũng bị Khương Phục Tiên cuỗm đi rồi, Tần Nghê Thường cũng không muốn lãng phí thời gian. 

 Kế tiếp Trần Mục dẫn các nàng tới thăm hỏi Triệu Phi Yến và Liễu Mi Nhi, Trần Dĩnh cũng nhiệt tình hiếu khách mời các nàng tham gia hôn lễ của nhị ca, nếu như Trần Hạo biết được chắc chắn sẽ vò đầu xấu hổ. 

 Triệu Phi Yến và Liễu Mi Nhi cười đồng ý. 

 Trích Tinh phong. 

 Trần Mục tạm biệt Tô Mân. 

 "Sư tôn, con nghe Tần sư tỷ nói, ngài đã sớm biết Khương sư tỷ là huyết mạch Thần tộc, vậy tỷ ấy rốt cuộc là huyết mạch Thần tộc gì ngài biết không?" 

 Vẻ mặt Tô Mân hiền từ nói: "Là Thần tộc vô cùng cổ xưa, chắc hẳn có quan hệ với Thái Sơ Thần tộc, thậm chí còn xưa cũ hơn, vi sư khó có thể phán đoán." 

 "Sư tỷ có phải là Ma Thần chuyển thế không?" 

 "Khó nói, vi sư nghe nói lý niệm của Ma Thần, bắt nguồn từ không, kết thúc về không." 

 "Sư tôn, đây là ý gì?" 

 "Tất cả chúng sinh đều tới từ trong hư vô, Ma Thần muốn khôi phục hết thảy lại trạng thái ban đầu." 

 Trần Mục bừng tỉnh đại ngộ. 

 "Ca ca, muội muốn về nhà." Trần Dĩnh bắt đầu thúc giục, nàng ta đã chơi đủ ở bên ngoài. 

 Trần Mục cười khom mình hành lễ: "Sư tôn, sau này con lại về Lăng Vân tông thăm ngài, nếu như tông môn cần con con lúc nào cũng có thể trở về." 

 "Yên tâm đi đi." 

 Tô Mân nở nụ cười hiền từ. 

 Trần Mục dẫn theo Trần Dĩnh các nàng đi tới kiếm trì, sau đó nâng cánh tay phải lên, trong Tu Di giới chỉ vọt ra vô số linh kiếm, sau cùng toàn bộ đều rơi xuống bên trong kiếm trì: "Đa tạ chư vị tiền bối giúp đỡ!" 

 Bên trong kiếm trì vạn kiếm cùng kêu. 

 "Oa!" 

 Trần Dĩnh cảm thấy rất thần kỳ. 

 Những thanh kiếm này từng giúp đỡ Trần Mục rất nhiều, bây giờ Trần Mục trả tất cả bọn chúng về, chỉ có thanh Cửu Bính Tàn Kiếm vẫn đi theo Trần Mục. 

 Bọn chúng không muốn trở lại kiếm trì. 

 "Chúng ta về nhà." 

 Trần Mục ôm Trần Dĩnh, cõng Trần Dao, Tiểu Hắc cùng Tiểu Bạch ôm lấy chân của hắn, sau đó lao lên trời cao hóa thành kim quang biến mất ở phía xa, cưỡi gió mà đi, tốc độ kinh người. 

 Trung bộ Hoang Châu, Kiếm Cung bí cảnh. 

 Trần Mục tiện đường đi tới nơi này, bên trong tinh thần xoay tròn, năng lượng ở quảng trường Hoang Thần điện vẫn đang không ngừng trút xuống, hắn để tất cả Hoang Thần Giáp cùng ba ngàn chiến kiếm ở chỗ này bổ sung năng lượng. 

 Lần trước chiến đấu với Đại Kiếm Tiên, năng lượng bọn chúng mang theo cũng đã tiêu hao gần như không còn, bản thân Trần Mục cũng cần lượng lớn năng lượng để tu luyện, không có cách nào bổ sung năng lượng cho bọn chúng. 

 Trần Dĩnh hoảng sợ nói: "Oa, cung điện lớn quá, sau này muội cũng muốn ở cung điện lớn như vậy." 

 "Về sau ca ca xây cho muội." 

 "Cảm ơn ca ca." 

 ... 

 Ba ngày sau. 

 Bọn họ về đến Hắc Thạch thành. 

 Trần Hãn nhìn thấy bọn họ trở về vui mừng không thôi, gần đây một mình luyện kiếm rất nhàm chán, Trần Mục vỗ vỗ bả vai của hắn ta: "Tiểu Hãn, luyện kiếm rất vất vả, những linh quả này tặng cho đệ." 

 "Cảm ơn tam ca." 

 Trần Hãn cười rất vui vẻ. 

 Trần Nghiêm và Đường Uyển còn đang chu du ở bên ngoài, Trần Mục cũng thay bọn họ cảm ứng, sau đó nhắc nhở nói: "Dĩnh Dĩnh, các muội cố gắng tu luyện." 

 "Biết rồi." 

 Trần Dao về tới nhà liền ngồi xếp bằng tu luyện, Trần Dĩnh và Trần Hãn luyện kiếm ở diễn võ trường, Tiểu Hắc và Tiểu Bạch chơi đùa ở gần đó, Trần gia lại trở nên náo nhiệt. 

 Trần Mục không có nghỉ ngơi. 

 Hắn trở về phòng bế quan. 

 Trải qua hơn nửa tháng tu luyện, toàn bộ sức mạnh trong cơ thể đã được tôi luyện trở nên mạnh hơn, tiên chủng phóng ra kim quang, bên trong có tiên lực đáng sợ. 

 Trần Nghiêm và Đường Uyển du ngoạn trở về. 

 Lần này bọn họ ra ngoài du ngoạn rất nhiều ngày, kết hôn đã nhiều năm nhưng vẫn là lần đầu tiên ra ngoài chơi, nếu như không phải sắp sang năm mới thì còn có thể chơi thêm một thời gian nữa. 

 Bọn trẻ rất hiểu chuyện. 

 Bọn họ cũng không cần quan tâm. 

 Trước Tết, Trần Hạo trở về Trần gia, lần này hắn ta trở về còn phải chuẩn bị chuyện kết hôn. 

 Trần Mục cũng kết thúc bế quan. 

 Tết đến Trần gia rất náo nhiệt. 

 Tất cả mọi người đều chờ mong đến ngày Trần Hạo kết hôn, Trần Dĩnh và Trần Hãn đều muốn ăn kẹo mừng. 

 Chỉ có Trần Hi sợ sau khi Trần Hạo kết hôn thì nàng ta sẽ bị giục cưới, Trần Uy và Từ Yến muốn nàng ta sớm ngày thành gia, thậm chí còn muốn kén rể cho nàng ta. 

 Qua Tết Trần Mục tiếp tục bế quan, hắn bắt đầu luyện hóa Niết Bàn Đan, viên đan dược này có thần hiệu, gân cốt và máu thịt trong cơ thể lại niết bàn lần nữa, trên người không ngừng thay da, trải qua một đoạn thời gian thoái biến thân xác vốn dĩ đã siêu phàm thoát tục của Trần Mục trở nên càng mạnh hơn, công kích tầm thường đều không thể làm hắn bị thương, có thể miễn dịch với công kích của cường giả Kiếm Thánh bình thường. 

 Khương Phục Tiên ngồi thuyền tiên xử lý dọc đường, không có đặc biệt xếp theo thứ tự, dù sao đều sẽ thăm hỏi hết. 

 Có thế lực phát giác được Khương Phục Tiên ở Huyền Châu, bọn họ thấp thỏm lo âu, dù sao thì thế lực ở sau lưng cũng muốn đối phó Lăng Vân tông. 

 Rất nhiều cường giả lão bối sớm đã trốn đi, nhưng tông môn không có khả năng đột nhiên biến mất, rất nhiều tông môn bị Khương Phục Tiên đóng băng, trong thời gian ngắn rất khó khôi phục, nàng ta đang cảnh cáo những thế lực này. 

 Tây Vực Huyền Châu, trong cấm địa ở nơi nào đó, mấy vị lão giả đang bí mật mưu đồ đối phó Khương Phục Tiên. 

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi