BỊ ÉP LÀM HÔN PHU CỦA KIẾM THÁNH

 "Thuyền tiên của Thái Thanh học viện đi đến chỗ nào chỗ đó liền xảy ra chuyện, nghe nói là Khương Phục Tiên, có cần liên hệ với thế lực sau Tiên Môn không." 

 "Nghe nói Tống gia ở Cổ Hoàng sơn Huyền Châu, từng có cường giả Kiếm Khai Tiên Môn, năm vị Kiếm Tiên xuống tới, sau cùng đều chết ở trong tay Khương Phục Tiên." 

 Lão bối chung quanh mặt như tro tàn. 

 "Đối phó với Khương Phục Tiên không thể dùng cứng chọi cứng, ta có được tình báo rất quan trọng, Lăng Vân tông phái ra lượng lớn cường giả bảo vệ Trần gia Bắc Hoang, loại chuyện này chắc chắn phải được tông chủ đồng ý, khẳng định là ý của Khương Phục Tiên, nàng ta để ý Trần gia." 

 "Nếu nàng ta đã để ý Trần gia Bắc Hoang, vậy chúng ta liền lấy Trần gia Bắc Hoang làm đồ cược." 

 Bốn vị cường giả của Tây Huyền Động Thiên và Xích Thành Động Thiên không chọn trốn tránh, bọn họ chó cùng rứt giậu, quyết định đi tới Hoang Châu, muốn đi trộm nhà. 

 Hôn kỳ của Trần Hạo càng ngày càng gần. 

 Trên dưới Trần gia trở nên bận rộn. 

 Trong đình viện náo nhiệt giống như đón năm mới. 

 Trần Mục luyện hóa Niết Bàn Đan, hiệu quả viên đan dược này phối hợp với Thiên Phượng Hô Hấp pháp tăng gấp bội, bản mệnh kiếm kim sắc tăng vọt đến ba trăm bảy mươi hai trượng. 

 "Mới tới Tứ phẩm Kiếm Thánh trung kỳ, tốc độ tăng lên càng ngày càng chậm, muốn đột phá đến Cửu phẩm Kiếm Thánh, xem ra còn cần nhiều tạo hóa nghịch thiên hơn nữa, chờ hôn lễ kết thúc tới Vạn Yêu Tuyết Lĩnh xem thử." 

 Tài nguyên trên người Trần Mục đã tiêu hao gần như hết sạch, hắn cũng không tiện tìm Lăng Vân tông xin thêm: "Xem ra cần phải tự mình nghĩ cách lấy chút tài nguyên mới được." 

 Tài nguyên trân quý rất khó tìm, nhưng mà có thể tới Kiếm Cung bí cảnh tu luyện, chỗ đó có năng lượng đặc thù, có điều cách Trần gia quá xa, không tiện. 

 Hắn muốn linh đan diệu dược, loại này thuận tiện mang theo, là tài nguyên có thể sử dụng ở nhà. 

 Trần Mục ra khỏi phòng, bên ngoài ánh nắng tươi đẹp, xuân ấm hoa nở, mùa này rất dễ chịu, dáng người của hắn càng thon dài hơn, dung nhan như ngọc, phong thần tuấn lãng, thậm chí còn cao hơn Khương Phục Tiên, lần sau gặp mặt liền có thể hỏi nàng ta chuyện kết hôn. 

 "Hôn ước còn không đến thời gian một năm nữa, chờ lấy được Tạo Hóa La Bàn liền đi tìm thê tử Phục Tiên." Trần Mục vặn vặn eo, tâm trạng vui vẻ. 

 Hắn đi tới viện tử của Trần Hạo, Trần Dĩnh và Trần Hãn giúp đỡ trang trí ở trong sân. 

 Trần Dao ôm Tiểu Bạch nhìn ca ca tỷ tỷ bận rộn, Tiểu Hắc nằm bò bên chân nàng ta ngủ nướng. 

 Trần Mục đi tới xoa xoa đầu tiểu muội: "Dao Dao, sao muội không tới giúp đỡ?" 

 "Muội lười." 

 Trần Dao mặt không gợn sóng trả lời. 


 Trần Mục không khỏi bật cười thành tiếng, hắn đi vào trong phòng nhìn xem, bên trong bố trí rất ấm áp, Trần Hạo mặc cẩm bào màu đỏ, tóc buộc kim quan. 

 "Nhị ca, trước kia ngươi không ăn vận, hiện tại bộ dáng này anh tuấn tiêu sái, ngầu." 

 "Tam đệ, ngươi nói làm ta đỏ mặt rồi này." 

 Trần Hạo và Trần Mục nhiệt tình ôm nhau, nhớ năm đó bọn họ cùng nhau luyện kiếm trong sân, bây giờ đều sắp bắt đầu thành gia rồi. 

 Trần Dĩnh đang cắt giấy đỏ. 

 Trần Hãn phụ trách dính giấy đỏ ở chung quanh. 

 "Nhị ca, có cần ta giúp đỡ không, cứ việc phân phó, hai ngày này ta rất rảnh rỗi." 

 "Tam đệ, ngươi uống rượu mừng là được rồi." 

 Hai huynh đệ cười ha ha. 

 Buổi tối Trần Hạo phải tới Huyền Kiếm tông đón dâu, xế chiều ngày mai mới có thể trở về, bây giờ hắn ta còn có rất nhiều chuyện phải chuẩn bị, Trần Mục cầm một đống giấy đỏ đến trong đình viện, hắn ngồi ở bên cạnh Trần Dao gấp hạc giấy. 

 Hạc giấy màu đỏ đã được gấp xong, được rót linh lực vào, hạc giấy vỗ cánh mà bay. 

 Trần Dao cảm thấy thú vị, nàng ta học theo ca ca gấp hạc giấy, hạc giấy trong đình viện càng ngày càng nhiều, tất cả đều bay lơ lửng giữa không trung. 

 "Oa!" 

 "Đẹp quá đi!" 

 Trần Dĩnh đến đình viện, không nhịn được ngạc nhiên kêu lên, nàng ta nhìn thấy Trần Mục cùng Trần Dao đang gấp hạc giấy, khuôn mặt nhỏ hưng phấn nói: "Muội cũng muốn gấp!" 

 Trần Mục nhường một vị trí, nhìn hai tỷ muội các nàng cùng nhau gấp hạc giấy. 

 Bỗng nhiên có tần sóng quen thuộc tới gần, Trần Mục ngẩng đầu nhìn thấy Tuyết Sắc Băng Điểu, còn tưởng rằng vị hôn thê tới rồi, nhưng người tới là Triệu Phi Yến và Liễu Mi Nhi, hai người bọn họ sợ tới trễ cho nên chạy đến trước. 

 Triệu Phi Yến và Liễu Mi Nhi xuất hiện trong đình viện, hai nữ tử mỉm cười gọi: "Tiểu sư thúc, Dĩnh Dĩnh, Dao Dao, chào mọi người nha." 

 "Tiên tử tỷ tỷ." 

 Trần Dĩnh nhiệt tình kêu. 

 Trần Hạo cũng tới trong đình viện: "Triệu tiên tử, Liễu tiên tử, hoan nghênh các ngươi đến Trần gia làm khách." 

 Khuôn mặt Liễu Mi Nhi mang theo ý cười: "Sư tôn ta dạo này bề bộn nhiều việc không có thời gian đến Hắc Thạch thành, cố ý để cho ta thay mặt ngài ấy đến chúc mừng các ngươi, phần lễ vật này là do ngài ấy dày công chuẩn bị." 

 "Đa tạ Liễu tiên tử, đa tạ ý tốt của Tần trưởng lão." Trần Hạo khom người cảm ơn Liễu Mi Nhi. 

 "Liễu sư điệt, các ngươi đường xa mà đến, ta dẫn các ngươi đi nghỉ ngơi trước." 

 "Được, tiểu sư thúc." 

 Đêm đó Trần gia đã rất náo nhiệt, rất nhiều khách mời đến từ nơi xa xôi dự tiệc trước, mọi người đều đến chúc mừng Trần Hạo và Tạ Nhã vui kết liền cành. 

 Trần Dĩnh chớp chớp mắt, kiêu ngạo nói: "Ca ca ta nói muốn xây một tòa thành lớn hơn ở bên cạnh Hắc Thạch thành, có thể chứa được mấy chục triệu người, để bách tính của Hắc Thạch thành đều sống trong căn phòng lớn." 

 "Không hổ là tiểu sư thúc." 

 Triệu Phi Yến và Liễu Mi Nhi nhìn nhau cười một tiếng. 

 Bọn họ ăn bữa khuya, tới tận lúc rạng sáng mới trở về Trần gia, đúng lúc Trần Hạo lên đường đi tới Huyền Kiếm tông.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi