BÍ MẬT THỨC TỈNH

Editor: Mẹ Bầu

     Thương Vũ thừa nhận bản thân mình có nhiều tâm tư. Đây cũng chính là việc mà năm đó Thanh Gia chán ghét ông nhất. Bất quá, “nhân tính sinh lai như thử” (*), không đổi được.

(*) Nhân tính sinh lai như thử: Bản tính con người khi sinh ra đã là như vậy

     Về phần nam giới vì sao thích che dấu một ít bí mật, không phải là không thích thẳng thắn thành khẩn, tuyệt đối là vì phụ nữ sẽ rất hay hỏi thái quá. Vì sao phụ nữ một khi biết được một chút mặt mày, đều thích đào gốc bới rễ muốn biết chân tướng càng nhiều hơn!.

     Ví dụ như Tĩnh Di từ Lâm Hi Âm mà biết được một ít chuyện cũ, không có biện pháp liền để mọi chuyện kia ở trong lòng mình, còn nghĩ muốn từ nơi ông tìm hiểu càng nhiều hơn về chuyện cũ năm xưa. die,n;da.nlze.qu;ydo/nn, Tìm tòi nghiên cứu chuyện xưa ở ông xem có cái gì bất đồng đối với chuyện xưa của Lâm Hi Âm bên kia hay không.

     Thương Vũ không biết phải đối mặt thế nào đối với sự rất hiếu kỳ trong lòng của vợ mình. Nhất là khi Tạ Tĩnh Di hỏi ông: Năm đó anh rõ ràng muốn kết hôn Thanh Gia rồi, thế nào mà Thanh Gia lại đột nhiên rời đi Nước Mỹ như vậy?

     Đúng như vậy! Năm đó không sai biệt lắm ông cũng đã sắp sửa cưới được Thanh Gia rồi, kết quả là Thanh Gia vẫn trốn thoát đi được. Ông đã chuẩn bị hôn lễ cho Thanh Gia rồi, bỗng chốc Thanh Gia liền biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi đâu. Chờ đến khi ông biết được Thanh Gia đã đi đến nước Mỹ rồi, dien⊹dan⊹le⊹quy⊹don⊹com thì Thanh Gia đã gửi trả lại cho ông một cái tin tức: cô đã tử vong.

     Sau đó ông đi đến nước Mỹ, vốn định mang vị hôn thê của mình về nhà, nhưng lại được biết, trước khi Thanh Gia tự sát cô đã tự mình ký tên ở trên bản thỏa thuận, hiến di thể của mình cho sự nghiệp nghiên cứu. Cô đã dự tính cả đến bước cuối cùng, không cho ông có cơ hội để mang cô về nhà, cũng chưa từng để lại thứ gì cho ông.

     Trong tâm lý Thương Vũ cũng chỉ là ôm lấy suy nghĩ biết đâu gặp may mắn. Thanh Gia có phải là thật sự tử vong hoặc là rời đi hay không. Thế nhưng mà, thời gian một năm rồi lại một năm cứ thế trôi qua, Thanh Gia cũng vẫn không hề trở lại nữa. Năm đó, mọi người cũng đều đã xác nhận, dinendian.lơqid]on Thanh Gia đã qua đời rồi.

     Sau khi từ nước Mỹ trở về, ông đã dựng lên cho Thanh Gia một ngôi mộ. Ở bên trong ông đã chôn quần áo và di vật, ông đã mang từ nhà họ Lâm tới một con búp bê Barbie. Người chết đã qua đời, Thương Vũ cũng chưa từng kể lại cho Lâm Hi Âm biết chuyện, Thanh Gia đã hiến di thể cho nghiên cứu rồi. Cho nên đến nay Lâm Hi Âm cũng vẫn luôn cho rằng, nằm bên trong ngôi mộ kia chính là tro cốt của Thanh Gia.

     Cho nên Lê Lạc có thể là con gái của Thanh Gia hay sao? Khả năng này hẳn là rất thấp. Cũng như vậy, Lê Lạc càng không khả năng là con gái của ông và Thanh Gia. Tuy rằng, diễn♪đàn♪lê♪quý♪đôn ông vẫn luôn hy vọng là như vậy; giông như bản thân ông bày ra cái bộ dạng thẳng thắn thành khẩn kia.

     Sự thật là, ông lại càng hy vọng Lê Lạc chính là Thanh Gia; cũng nhận định Lê Lạc chính là Thanh Gia.

     So sánh với Tạ Tĩnh Di rối rắm với chuyện đến cùng Lê Lạc có thân phận gì, thì Lâm Hi Âm đã sắp bị công ty cùng những chuyện ở trong nhà ép cho đến mức sắp phát điên. Tạ Tĩnh Di vẫn từng luôn luôn hâm mộ trên người Lâm Hi Âm có một luồng sức mạnh, không đúng, phải nói là trên người Lâm Hi Âm có một luồng sức mạnh to lớn và vô cùng mạnh mẽ. Cho dù Lâm Hi Âm biết được chồng mình có người tình bên ngoài, vẫn bị Ô Tử Yến bày đặt cho vào bẫy, Lâm Hi Âm vẫn cứ cắn răng gánh chịu qua lại

     Nếu như chuyện  như vậy mà phát sinh ở trên người Tạ Tĩnh Di, thì rất có khả năng Tạ Tĩnh Di đã ngừng công kích. Nhưng mà Lâm Hi Âm lại vẫn có thể ngẩng cao đầu trở về chiến trường.

     Lâm Hi Âm hoàn toàn thay mặt cho chức vị của Phương Tử Văn ở công ty. Kết quả, những nhân viên nòng cốt công ty đều lục tục đệ trình lên cho Lâm Hi Âm thỉnh cầu được tạm rời cương vị công tác. Sắp đến cuối năm rồi, bọn họ đều nhớ lấy đến một khoản thưởng cuối cùng vào cuối năm, vỗ mông bỏ chạy lấy người.

     Phảng phất giống như bọn họ đều biết đến, tài chính của công ty đang kề cận nguy cơ.

     Sự thật với dòng vốn lưu động của công ty, thì khả năng là tiền thưởng cuối năm nay sẽ không được phát ra. Giống như đối với các công ty buôn bán ngoại thương kiểu như Phương Tâm ngoại mậu kia chẳng hạn, tiền thưởng cuối năm không phải là một khoản phúc lợi bổ sung, mà là khoản tiền thưởng hiệu suất được khấu trừ hàng tháng. Như công ty Phương Tâm ngoại mậu, cuối năm tiền thưởng cũng không phải là phúc lợi được thêm vào, mà là mỗi tháng bị khấu trừ một chút từ tiền thưởng thành tích. Bởi vì xuất hiện vấn đề tài chính lưu động, cho nên Lâm Hi Âm thí điểm kiểm tra đến một khoản vốn lưu động được chuyển ra nước ngoài. Lúc này bà ta mới biết được, thì ra Phương Tử Văn đã giở trò gạt bà ta, bắt đầu di dời tài sản đi.

     Biết được chân tướng của sự việc, Lâm Hi Âm không thể không hối hận sự lựa chọn của mình, đã đưa ra quyết định " đồng hội đồng thuyền" này. Chính là, bà ta lại càng không muốn dễ dàng nhận thua.

     Rồi sau đó, đơn hàng lớn duy nhất có thể khôi phục được dòng vốn của công ty cũng ngoài ý muốn bất ngờ bị dừng chuyển tiền.

     Đây là một đơn hàng lớn về mỹ phẩm dưỡng da, công ty Phương Tâm ngoại mậu tiếp nhận đơn hàng, rồi sau sẽ do Lâm thị gia công. Lâm thị sẽ biến thành xưởng gia công hán mỹ phẩm dưỡng da sau, đó công ty Phương Tâm ngoại mậu bắt đầu tiến hành xuất khẩu mỹ phẩm dưỡng da, chủ yếu đại lý căn bản là những đơn hàng nhỏ về sản phẩm dưỡng da đại chúng giá rẻ.

     Về việc Ô Tử Yến kéo trở về đơn hàng lớn, đó là đơn đặt hàng từ một công ty mới ở nước ngoài. Nếu đã là đơn hàng lớn, thì sẽ có yêu cầu rất nghiêm ngặt và rõ ràng về các yêu cầu và thông số kỹ thuật của sản phẩm chăm sóc da,

     Phảng phất hết thảy mọi thứ đều là đến từ một trang web được chuẩn bị kỹ lưỡng. Lâm Hi Âm tìm ra được hợp đồng đơn hàng lớn, nhìn đến phía dưới cùng đơn hàng lớn kia, có chữ ký và tên tiếng Anh: Lor­na.

     - -

     Lê Lạc và Ben­son đã từng nói đùa với nhau, cái dạng công ty như công ty AC kia không có biện pháp để đối phó. Nhưng mà đối phó với việc Phương Tử Văn buôn bán với công ty ngoại thương như vậy thì cũng không khó. Nhất là ở trong nước. Bước đầu tiên, sẽ nhắm ngay mục tiêu là ông chủ, để cho công ty bị mất đi danh dự; bước thứ hai, ngân hàng sẽ thu hồi cho vay cũng không tái cho vay nữa; bước thứ ba, thuế vụ ngành cùng với kiểm tra kỷ luật ngành, thành một khối tiến vào chiếm giữ; bước thứ tư, truyền thông đưa tin.

     Ben­son cười Lê Lạc có ý nghĩ kỳ lạ, cho nên cuối cùng lựa chọn thông qua Ô Tử Yến, trước tiên chụp vào cho Phương Tử Văn một chiếc thòng lọng. Không thả một chút mồi nhử thì không thể bắt được sói, vì để cho Phương Tử Văn tin tưởng, Lê Lạc đã cố ý lấy ra không ít khoản dự chi. Tin tưởng rằng, chiếc xe  Porsche kia của Lâm Giai Khởi, cũng có tiền của cô.

     Cám ơn trời đất, cá mè hoa đầy lòng tham kia cũng đã chịu ăn mồi mà cô đã thả ra.

     Bởi vì chất lượng sản phẩm dưỡng da mà công ty Phương Tâm ngoại mậu đã xuất đi, toàn bộ đều không hợp quy cách. Cho nên Lê Lạc đã trực tiếp để cho bên nước Mỹ kí gửi văn kiện vi phạm thỏa ước. Nếu là đơn hàng lớn, số tiền vi phạm thỏa ước đương nhiên là rất lớn.

     Rất nhanh, Lê Lạc sẽ chính thức gặp mặt Lâm Hi Âm, cô sẽ phải lấy lại tất cả sổ sách của Lâm Hi Âm.

     Ngày hôm sau, Lê Lạc cũng tạm thời trở về nước Mỹ một chuyến. Cùng với Thương Vũ là hai chuyến bay khác nhau.

     Trước khi đi đăng ký, Lê Lạc gửi cho Tạ Uẩn Ninh một tin nhắn. Đương nhiên là hai người vẫn còn chưa có chia tay, cô đột nhiên phải rời khỏi đây vài ngày, vẫn là nên nói cho Tạ Uẩn Ninh biết một tiếng. Khi nhận được tin nhắn của Lê Lạc gửi đến, Tạ Uẩn Ninh đang ở sở sinh hóa sở Thanh Hoài cho chim sơn tước. Trong di động của anh nhảy vào tin nhắn của Lê Lạc gửi tới: "Giáo sư, nghỉ phép rồi. Em trở về nước Mỹ vài ngày. Đừng nhớ em!"

     Đừng nhớ em... Có người rời đi như thế, thật khó lòng phòng bị, lại còn nói với anh rằng đừng nhớ.

     Tạ Uẩn Ninh miễn cưỡng cúp điện thoại, tay kia thì anh vẫn để trong lồng nuôi. Con chim sơn tước vẫn nhẹ nhàng mổ thức ăn trong lòng bàn tay anh như trước. Cái đầu Tạ Uẩn Ninh động đậy một chút, dựa vào cửa sổ nghiêng ngó. Anh có cảm giác như trái của mình cũng bị mổ rớt ra một khối nhỏ. Tạ Uẩn Ninh thu hồi tay lại, không lưu tình chút nào đuổi con chim sơn tước đi.

     Bay đi bay đi. Loài chim có thể bay bằng đôi cánh thẳng thực cứng, không phải sao?

     Tại nước Mỹ xa xôi, máy bay của Lê Lạc đã hạ cánh xuống đất. Sau khi cô khởi động lại máy liền nhận được một cú điện thoại đầu tiên. Cô cho rằng sẽ là của Tạ Uẩn Ninh, kết quả trong điện thoại truyền đến một giọng nói khiến cho cô không sao tưởng tượng được.

     "Lê Lạc, tôi là Thương Vũ."

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi