CẢ ĐỜI CHỈ YÊU EM

Lương Mộ Lan nắm chặt hai vai Tố Tâm, đem cô đẩy ra khỏi bả vai của mình, mỉm cười nhìn xem viền mắt đỏ bừng của cô, giơ tay đem tóc dài móc ra sau tai: “Mẹ là mẹ của con! Trên đời này nào có người làm mẹ nào vì hôn lễ của con gái mình mà cảm thấy cực khổ! Con gái ngốc!”

Tố Tâm nở nụ cười đối với Lương Mộ Lan lộ, cô gật đầu, cổ họng nghẹn ngào một chữ đều không nói ra được.

Tâm tình hơi chút bình tĩnh lại, Tố Tâm mới nói: “Mẹ, con nói mẹ không nên tức giận, con đã thương lượng với Kiến Văn, chúng con dự định trực tiếp cử hành hôn lễ ở nhà mới của mình, không đi đón cô dâu nữa...”

Lương Mộ Lan ngẩn ra, trước tiên chính là chưa kịp phản ứng ý tứ của Tố Tâm, chờ phản ứng lại, Tố Tâm nhìn qua ánh mắt của Lương Mộ Lan, cô cảm thấy tràn ngập áy náy.

“Ý của con là không xuất giá từ nhà cũ Tố gia, cũng không xuất giá từ Tố gia” mi tâm của Lương Mộ Lan nhíu chặt, “Như vậy sao được! Trước tiên không nói tới là cha mẹ có thể tiếp nhận hay không, nhưng ông bà nội của con khẳng định sẽ không đồng ý, đặc biệt là tư tưởng của người lớn tuổi lại cứng nhắc...”

“Mẹ!” Tố Tâm nắm lấy tay của Lương Mộ Lan, “Con mặc kệ là xuất giá từ Tố gia, hay là từ nhà cũ Tố gia, chuyện này đối với Tố Nhiên mà nói sẽ là một loại tổn thương vô hình, giống như trước đây, chỉ cần nơi nào có con ở, người khác liền sẽ đặt con và Tố Nhiên ở cùng một chỗ để so sánh! Càng đừng nói đến chuyện để cho con xuất giá từ Tố gia, chỉ tưởng tượng thôi đều có thể tưởng tượng được những tạp chí bát quái kia sẽ viết như thế nào!”

Hiện tại Tố Tâm đã kết hôn cùng Phó Kiến Văn, khó tránh khỏi có những tạp chí hạ thấp Tố Nhiên để tâng bốc Tố Tâm, chuyện như vậy Tố Tâm không muốn nhìn thấy!

...

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi