CẢ ĐỜI CHỈ YÊU EM

“Cái kia, ba mẹ đang chuẩn bị bữa tối cho Đoàn Đoàn, Đoàn Đoàn ở phòng khách làm bài tập trước có được hay không!” Tố Tâm ngồi xổm ở trước mặt Đoàn Đoàn, thương lượng với nhóc, “Đoàn Đoàn có thể làm bài tập một mình không!”

Đoàn Đoàn dùng sức gật gật đầu: “Có thể!”

“Đoàn Đoàn của chúng ta giỏi quá! Khen thưởng một cái hôn nhẹ...” Tố Tâm vui lòng khích lệ, cô bợ đỡ khuôn mặt béo múp míp của Đoàn Đoàn hôn một cái.

Lỗ tai của Đoàn Đoàn đỏ lợi hại hơn, nhóc xoay người chạy mất như một cơn gió.

Tố Tâm nhìn xem bóng lưng manh nha cộc cộc của Đoàn Đoàn, khóe môi nở một nụ cười vô cùng hạnh phúc.

Cuộc sống như thế thật tốt, có Phó Kiến Văn, có Đoàn Đoàn!

Tố Tâm đứng lên, cầm nguyên liệu nấu ăn đi về phía chậu rửa rau: “em có thể giúp gì không!”

Hai tay của Phó Kiến Văn đều là mùi cá, anh nhìn về hướng của Tố Tâm, nói: “Lại đây...”

Tố Tâm tới gần Phó Kiến Văn, ngửa đầu, một mặt hồn nhiên hỏi: “Đến rồi, muốn em làm gì!”

Phó Kiến Văn thừa dịp Tố Tâm vẫn chưa sẵn sàng, cánh môi liền đè xuống, hôn qua môi của Tố Tâm, chỉ là hôn nhẹ một cái liền tách ra, tràn đầy cảm giác ngọt ngào: “Cô vợ nhỏ của anh cũng giỏi quá! Khen thưởng một cái!”

Khoé môi của Tố Tâm không ép được ý cười, không chịu thua cũng đến gần hôn cánh môi của Phó Kiến Văn một cái, mở miệng cười: “Huề nhau, tâm can bảo bối...”

“Ba ba ba ba...”

Theo tiếng nói nhìn sang, chính là Đoàn Đoàn đang đứng ở cửa, nhóc dùng sức vỗ tay: “Ba ba khỏe! Mẹ khỏe!”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi