CẢ ĐỜI CHỈ YÊU EM

Nhận ra được chính mình là người bỏ đi, nhiệt độ trên mặt Tố Tâm lần nữa nổ tung, ngay cả dũng khí nhìn Phó Kiến Văn đều không có, cúi đầu giả ngu.

Cô là vì không làm thành sinh ra căm tức sao! Phó Kiến Văn thật đúng là người đổi trắng thay đen!

Cô rõ ràng là bởi vì chính mình không khí cốt, thiếu một chút lại cùng Phó Kiến Văn lên giường mà buồn bực.

Trong hơi thở tất cả đều là mùi vị của Phó Kiến Văn, đầu óc Tô Tâm toả nhiệt, nhưng cũng không dám manh động, sợ ở trong phòng rửa tay va chạm gây gổ.

Thấy giữa lông mày của Tố Tâm tất cả đều là ngượng ngùng, quay đầu đi, phần gáy trắng nõn hiện ra trước mặt Phó Kiến Văn, càng nhìn càng khiến Phó Kiến Văn mê mẩn.

Bàn tay lớn của Phó Kiến Văn nâng khuôn mặt nhỏ của Tố Tâm lên, ngón cái như có như không ma sát trên cánh môi cô.

Bên tai là hơi thở của Phó Kiến Văn, chỗ yếu nhất lại bị trêu chọc, thân thể Tố Tâm mềm nhũn, cắn môi.

"Đừng cắn môi, bằng không tôi luôn cảm thấy em là đang câu dẫn tôi..." Phó Kiến Văn môi mỏng mấp máy, trong khi nói chuyện, hơi thở phả qua mắt tiệp, hơi ngứa.

Phó Kiến Văn nâng cằm Tố Tâm lên, cúi đầu... ngũ quan cương nghị tới gần.

Hai người hô hấp quấn quýt lấy nhau.

Chưa hôn môi, hô hấp Tố Tâm đã không tự chủ rối loạn, bây giờ, đâu óc lại là một đoàn rối tinh rối mù.

Cô khẩn trương muốn lùi về phía sau, lại không thể lùi, người lại bị Phó Kiến Văn ôm càng chặt hơn.

Lời nói của Phó Kiến Văn khiến nhịp tim cô đập loạn, khẩn trương đến nỗi cổ họng phát run.

Biết rõ không nên ở nơi này cùng Phó Kiến Văn hôn môi, nhưng không cách nào chống cự được mị lực.

Cánh môi chạm nhau trong nháy mắt, Tố Tâm chỉ cảm thấy có một dòng điện dọc theo cột sống từ xương bay lên đại não, sau đó nổ tung.

Ban đêm yên tĩnh, Tố Tâm chỉ có thể nghe được tiếng trái tim mình đập cuồng loạn.

Phó Kiến Văn một tay chống vách tường, mang theo cánh tay Tố Tâm kéo lên phần gáy của mình, lại từ đường cong ưu mỹ phía sau lưng trượt xuống, dùng sức đem Tố Tâm hướng về phía mình.

Phó Kiến Văn môi nóng như lửa, trong nháy mắt như thiêu đốt Tó Tâm.

Ngoài cửa vang lên tiếng động làm cho Tố Tâm thức tỉnh.

Tố Tâm nhanh chóng né tránh Phó Kiến Văn, nghiêng đầu, trái tim thiếu một chút nhảy ra.

Cô đang làm gì vậy!

Ở nhà Phó Kiến Văn thì cũng thôi đi, bây giờ là ở nhà mình hơn nữa còn ở trong phòng vệ sinh, hai người bạn của cô còn đang ở trong phòng ngủ nghỉ ngơi, cô làm sao lại có thể quên.

Đối Phó Kiến Văn... Trong lòng cô có rung động, cô thừa nhận.

Cô đối với Phó Kiến Văn có rung động, rốt cuộc là vì thân thể của phụ nữ đối với thân thể của đàn ông cảm thấy khát vọng, hay vẫn là trong lòng cô đối với Phó Kiến Văn khác biệt với những người đàn ông khác.

Tố Tâm càng hi vọng là bị hormone làm mất đi lí trí, chứ không phải đã phát sinh tình cảm với Phó Kiến Văn.

Bởi vì từ trong đáy lòng, Tố Tâm luôn cho rằng giữa mình và Phó Kiến Văn sẽ không có kết quả gì tốt đẹp.

Không có cùng Phó Kiến Văn cẩn thận trò chuyện qua, nhưng đều nói ngưu tầm ngưu, mã tầm mã, Phó Kiến Văn có người bạn như Lục Tân Nam, Tố Tâm không tin người đàn ông như Phó Kiến Văn yên ổn cả đời chỉ có một người phụ nữ.

Nếu như không phải là lúc trước tình thế ép buộc chính cô cũng không muốn cùng người đàn ông như Phó Kiến Văn tiếp xúc.

Có tiền có quyền lại có nhan sắc, đặc biệt là người như Phó Kiến Văn, người đàn ông hoàng kim như vậy thử hỏi có bao nhiêu phụ nữ sẽ không tâm động!

Mọi người nhớ like và bỏ phiếu cho sữa nhaaaaa

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi