Tố Tâm sấy tóc xong đi ra khỏi phòng tắm, một lần nữa bày lại ga giường, liếc nhìn bề ngoài, thời gian còn sớm, cô muốn để Đoàn Đoàn ngủ thêm 20 phút, sau đó mơi đi kêu nhóc rời giường, bản thân cô cũng nằm ở trên giường.
Cơn buồn ngủ rất nhanh ập đến, hai con mắt của Tố Tâm nhấp nháy liên tục, tốc độ càng ngày càng chậm lại.
Đoàn Đoàn kiễng mũi chân đủ đến chốt cửa, nhóc gian nan mở cửa ra, sau cánh cửa, đập vào mắt nhóc chính là hình ảnh Tố Tâm đang ngủ, cô mặc áo ngủ co rúc ở trên giường, không có thứ gì đắp.
Nhỏ bé cộc cộc cộc chạy đến trước mặt Tố Tâm, hai tay bới giường lớn ra, lại nhón chân lên giường, tiến đến trước mặt Tố Tâm, nhìn thấy Tố Tâm đang ngủ, hai gò má đỏ chót, Đoàn Đoàn chỉ mặc một bộ áo ngủ bò sữa cảm thấy gian phòng này hơi lạnh.
Đoàn Đoàn sợ mẹ lạnh, nhóc chạy đến bên cửa sổ, dùng sức đẩy đẩy, gian nan đem cửa kính đóng lại, sau đó lại cộc cộc cộc chạy trở về phòng, từ bên trong tủ quần áo của mình kéo một cái chăn đi ra, thở hổn hển nửa kéo nửa ôm đem chăn lớn vật vã kéo đến phòng ngủ chính.
Đem chăn thả ở trên ghế sa lon, Đoàn Đoàn dùng mu bàn tay lau vệt mồ hôi, sau đó nhẹ nhẹ đóng cửa phòng, lại thở hổn hà hổn hển đem chăn lớn ôm tới bên giường.
Vóc dáng của Đoàn Đoàn thấp, khí lực cũng nhỏ, nhóc cộc cộc cộc chạy tới giơ chăn muốn muốn đặt lên giường, vừa mới buông lỏng tay chăn liền rơi trên mặt đất.
Đoàn Đoàn có phần không biết phải làm sao đứng tại chỗ, nhìn xem chăn lớn rơi ở dưới đất, lại quay đầu nhìn Tố Tâm đang ngủ say một chút...
Đoàn Đoàn tự nghĩ ngợi tiếp sức cho mình, nhóc là một nam tử hán rồi, ba ba nói... Đoàn Đoàn phải chăm sóc mẹ, ba ba còn nói không đắp chăn ngủ sẽ bị lạnh!
Đoàn Đoàn banh khuôn mặt trắng mịn, một mặt nghiêm túc nghĩ biện pháp.
Rất lâu, hai tay của Đoàn Đoàn đột nhiên chống giường lớn, nhếch Bàn chân nhỏ lên, lại bò lên giường lớn, Đoàn Đoàn nằm lỳ ở trên giường, duỗi tay xuống đất, sau đó từ từ dùng sức kéo chăn lên, cái mông nhỏ cũng đi từ từ di chuyển theo phần chăn kéo được...
Chính lúc Đoàn Đoàn đang ra sức đột nhiên cảm thấy chăn nhẹ đi, cả người ngửa ra sau lật ngã nhào một cái, tay nhỏ của nhóc vẫn gắt gao lôi kéo chăn không buông tay, cả người đều bị cuốn vào trong chăn, đợi đầu óc Đoàn Đoàn choáng váng từ trong chăn bò ra, tóc đen trên đầu đã bị làm cho rối tung lên rồi.
Đoàn Đoàn thấy chăn đã được mình kéo lên giường, nhóc vui vẻ mỉm cười, lại vểnh lên cái mông nhỏ lôi kéo chăn đắp lên cho Tố Tâm.
Đoàn Đoàn mới vừa tỉnh lại lại giằng co một phen cũng mệt mỏi, nhóc há mồm ngáp một cái, chui vào trong chăn, thân thể dán chặt vào thân thể ấm áp của Tố Tâm, trong lòng suy nghĩ... chỉ nhắm mắt ở bên người mẹ năm phút đồng hồ, chỉ năm phút đồng hồ là tốt rồi!
*******
Vậy là ngủ luôn đó.haha