CẢ ĐỜI CHỈ YÊU EM

Nghe nói như thế, Đoàn Đoàn hơi trợn mắt, cố gắng mở mắt của mình ra. 

"Đoàn Đoàn..." lòng bàn tay ấm áp của Tố Tâm lại xoa xoa bụng nhỏ của Đoàn Đoàn. 

Đoàn Đoàn bị gãi cảm thấy thịt ngứa ngáy, con mắt còn không mở ra, khóe môi đã nứt phát ra tiếng cười. 

Thấy Đoàn Đoàn gian nan mở cặp mắt đen bóng ra, Tố Tâm lại tại xoa nhè nhẹ lên bụng nhỏ của Đoàn Đoàn, Đoàn Đoàn ôm bụng nhỏ phát ra tiếng cười vô cùng trong trẻo. 

Vừa nghiêng đầu, Đoàn Đoàn liền lộ ra khuôn mặt tươi cười với Tố Tâm. 

Tố Tâm nâng Đoàn Đoàn lên ôm vào trong ngực: "Con sâu lười dậy đi nhà trẻ thôi, sắp trễ rồi..." 

Đoàn Đoàn hốt hoảng mắt nhìn thấy gương mặt của Tố Tâm, từ mơ hồ trở nên rõ ràng, biết mình được Tố Tâm ôm vào trong ngực, Đoàn Đoàn vô cùng cao hứng. 

"Mẹ..." tiếng nói trong trẻo của Đoàn Đoàn mang theo vài phần buồn ngủ. 

“ừm, rời giường rửa mặt ăn điểm tâm thôi nào!" Tố Tâm cọ xát mũi cùng Đoàn Đoàn. 

Đoàn Đoàn cười không ngừng, hai bàn tay nhỏ ôm ở phần gáy của Tố Tâm. 

Mới vừa sáng sớm mà hai mẹ con liền sến sẩm như vậy, Phó Kiến Văn buông chốt cửa ra, lấy tay khoác lên trên ván cửa: "Đoàn Đoàn mập, đừng có vùi đầu vào nữa! Nhanh lên một chút!" 

Phó Kiến Văn cứ việc kêu Đoàn Đoàn mập, nhưng Đoàn Đoàn rất thích cảm giác mở mắt ra có ba mẹ bên cạnh, này khiến cho nhóc cảm thấy hạnh phúc cực kỳ, nhóc lại bi bô gọi Phó Kiến Văn: "Ba ba!" 

Cơn buồn ngủ từ từ tiêu tan, tay chân Đoàn Đoàn lưu luyến không rời từ trong lồng ngực của Tố Tâm bò lên, chính mình ngoan ngoãn đi rửa mặt, thay quần áo. 

Tố Tâm cũng rửa mặt mũi sau đó xuống lầu ăn điểm tâm. 

Bởi vì nhớ kỹ ở bệnh viện đã đồng ý với Tiểu Đường Quả, lúc tới nhà trẻ, Đoàn Đoàn sẽ mang cho Tiểu Đường Quả một gói kẹo lớn, trước khi ăn điểm tâm, cô liền đi tới bên ba lô của Đoàn Đoàn, nhét vào một túi kẹo. 

Trong tay Đoàn Đoàn ôm một chén sữa bò, hai tay nằm nhoài ở trên bàn ăn, một bên uống sữa bò, một bên dùng cặp mắt đen nhánh nhìn chằm chằm nước trái cây trong cốc của Tố Tâm. 

Hình ảnh này hầu như đều tái diễn ở trên bàn ăn mỗi buổi sáng, Phó Kiến Văn vẫn xem báo chí không xem mẹ con bọn họ, cũng biết kế tiếp Tố Tâm liền sẽ đem cốc đưa cho Đoàn Đoàn. 

Đoàn Đoàn cũng không tham lam, ừng ực ừng ực uống tràn đầy hai ngụm lớn sau đó liền hai tay đem cốc nâng cao, đưa trả lại cho Tố Tâm. 

Tố Tâm cười rút ra một tờ giấy, lau miệng giúp Đoàn Đoàn.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi