Trên xe.
Đoàn Đoàn ngồi ở trong lồng ngực Tố Tâm, bộ dáng nghiêm túc, gập ghềnh trắc trở nói chuyện cũ với Tố Tâm.
Những việc này đối với Tố Tâm mà nói quá mức ấu trĩ, nhưng Tố Tâm cảm thấy như vậy có thể rèn luyện năng lực nói chuyện cho Đoàn Đoàn, nên nghe rất chăm chú.
Đoàn Đoàn nói Tiểu Mật Phong đánh nhau, Tố Tâm liền hỏi Đoàn Đoàn: "Cánh tay còn đau không!"
Cách đồng phục học sinh, Đoàn Đoàn xoa xoa thịt cánh tay, ngửa đầu gật gật đầu với Tố Tâm, lại lắc đầu.
Tố Tâm sờ sờ cái đầu nhỏ củA Đoàn Đoàn, tuy rằng cảm thấy ý nghĩ trong lòng có phần nhỏ nhen, nhưng cô vẫn nói với Đoàn Đoàn: "Về sau nếu gặp phải tình huống như ngày hôm qua, con phải trực tiếp đi tìm cô giáo!"
Đoàn Đoàn suy nghĩ một chút quyết định ngoan ngoãn nghe lời mẹ, gật đầu vô cùng nghiêm túc: "Vâng!"
...
Cửa vườn trẻ.
Tố Tâm dắt theo Đoàn Đoàn mới vừa từ trên xe bước xuống, liền thấy Tiểu Đường Quả từ trên ghế sau xe của Vưu Nại Nại nhảy xuống.
Tiểu Đường Quả mặc đồng phục học sinh như trước, váy trùm bên ngoài quần tất nhỏ, mái tóc ngắn ngủn trên đỉnh đầu dùng một cái kẹp tóc màu hồng nhạt ghim lên, còn được buộc một chỏm nhỏ bằng dây buộc tóc cũng màu hồng, trên trán vẫn còn cuốn một cái băng gạt màu trắng.
Hai tay Tiểu Đường Quả dùng sức đóng cửa xe ba bánh của Vưu Nại Nại, liền thấy Tố Tâm đang ngồi xổm ở bên cạnh xe giúp Đoàn Đoàn chỉnh lại cổ áo đồng phục học sinh, Tiểu Đường Quả hưng phấn mà nhảy lên kêu to: "Đoàn Đoàn! mẹ Đoàn Đoàn!"
Tố Tâm quay đầu lại.
Vưu Nại Nại cũng từ chỗ lái đi xuống, quát Tiểu Đường Quả lúc nào cũng oang oang cái miệng ra.
Quả nhiên, một tiếng kia của Tiểu Đường Quả, dẫn tới những đứa trẻ khác cùng cha mẹ của chúng đều quay đầu lại nhìn.
Từ trong ba lô nhỏ của Đoàn Đoàn, Tố Tâm lấy ra gói kẹo đưa cho Đoàn Đoàn, sau đó dắt tay Đoàn Đoàn đi tới bên cạnh Tiểu Đường Quả.
Đoàn Đoàn cầm gói kẹo trong tay đưa cho Tiểu Đường Quả, Tiểu Đường Quả vui vẻ nhận lấy: "Đoàn Đoàn, cậu vẫn chưa quên nha!"
Đoàn Đoàn có chút ngượng ngùng, lắc đầu: "Mẹ nhớ rõ."
"Cái kia chính là bạn học ngày hôm qua cùng con đánh nhau sao!"
Đoàn Đoàn vừa dứt lời, một giọng nữ sắc bén liền chen vào.
Vưu Nại Nại cùng Tố Tâm đều hướng về phía giọng nói nhìn tới, một người vóc dáng tương đối xinh đẹp, ăn mặc một thân Chanal kiểu mới nhất hướng về phía Tố Tâm cùng Vưu Nại Nại nhìn tới, một đôi mắt đẹp lạnh lùng liếc nhìn bọn họ, thái độ bề trên không hề che giấu chút nào.
Ánh mắt của phụ huynh kia đảo qua chiếc xe của Vưu Nại Nại rồi lại nhìn sang Tố Tâm, lại đảo qua Tiểu Đường Quả được hoá trang kỳ quái, cười gằn: "Cũng không biết nhà trẻ làm sao vậy, cái chó mèo gì cũng nhận vào, hôm nào ta phải nói chuyện với hiệu trưởng một chút, thiếu tiền ta có thể tài trợ! Đem chó và mèo đuổi hết đi để tránh chúng làm tổn thương những đứa trẻ khác! Con cái ở trong này đều tự phụ lắm, ba ba không phải tổng giám đốc thì cũng chính là CEO..."
Đi theo người phụ huynh kia chính là một trong hai đứa trẻ ngày hôm qua đánh nhau cùng với Đoàn Đoàn.
Đứa bé kia đứng ở bên cạnh mẹ của mình, thận trọng ngước mắt liếc nhìn về phía Tố Tâm, cúi đầu xem Chôclate còn chưa ăn xong, không lên tiếng.
**********
Đừng có khinh người quá đáng không chị đây cho cưng biết mặt đó.hihi