CẢ ĐỜI CHỈ YÊU EM

Trong hình Thời Hàn Sơ đeo kính mắt gọng đen cùng mũ lưỡi trai màu đne, đang cúi đầu loay hoay nghịch điện thoại, đang cùng trợ lý bước chân đi về hướng phòng ăn...

Tói Tâm: "..."

Thực sự là chân bị thương, cũng không thể nào ảnh hưởng đến sự nhiều chuyện của Bạch Hiểu Niên được.

"Tô Mạn Mạn cũng tới!" Bạch Hiểu Niên đem điện thoại di động phóng to bức ảnh ra, chỉ vào bên trong một cái thân ảnh mơ hồ cũng mang theo mũ lưỡi trai: "Cậu xem! Tô Mạn Mạn!"

Bóng người mơ hồ như vậy, thực sự Tố Tâm không thể nhìn ra kia chính là Tô Mạn Mạn.

"Chúng ta nhanh đi tới phòng ăn! Nói không chắc bọn họ còn đang ở trong phòng ăn đấy! Hai người bọn họ lần trước hợp tác đóng bộ phim kia, mình cảm thấy có vấn đề, sau đó Tô Mạn Mạn liền biểu lộ với Thời Hàn Sơ trên Weibo, mình cá là bọn họ đang ở cùng một chỗ!" Bạch Hiểu Niên nói với Tố Tâm.

Thấy Tố Tâm hai tay bỏ túi đứng bất động tại chỗ, Bạch Hiểu Niên đưa tay lôi kéo góc áo của Tố Tâm: "Đi mau! Mình cũng không phải chỉ vì bát quái, mình còn muốn ăn điểm tâm..."

Tin Bạch Hiểu Niên mới là lạ...

Tố Tâm đẩy Bạch Hiểu Niên tiến vào thang máy, đi lên phòng ăn.

Chỉ là bên trong phòng ăn sớm đã không có Thời Hàn Sơ cùng Tô Mạn Mạn, Bạch Hiểu Niên nhìn khắp bốn phía cảm thấy có phần đáng tiếc, cô vẫn là rất yêu thích ảnh đế Thời Hàn Sơ.

Tố Tâm lấy cho Bạch Hiểu Niên mấy món ăn trở về, sau đó khăn ăn xoa xoa tay, đứng ở bên người Bạch Hiểu Niên: "Cậu xem cậu còn muốn ăn cái gì..."

"Đủ rồi đủ rồi, cũng không dám ăn quá nhiều, khoảng thời gian này chỉ ăn không vận động, mình đã mập lắm rồi, ăn nhiều nữa thì sau này chân khỏi rồi mình sẽ bị béo phì mất!" Bạch Hiểu Niên đem sữa bò lấy ra uống sùng sục sùng sục hai ngụm, lông mày căng thẳng, ánh mắt khá là bất đắc dĩ ngửa đầu nhìn qua Tố Tâm, "Cậu thật đúng là bạn tốt của mình..."

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi