CAO THỦ Y ĐẠO

 

Ngón trỏ di chuyển trên mảnh giấy và một biểu tượng màu đỏ như máu xuất hiện trên hình nhân giấy.

"Đây là một thế thân của ông, trong vòng một tuần, hãy giữ nó bên người, đi đâu cũng nhớ mang theo người giấy này, nó có thể cứu mạng ông vào thời khắc quan trọng."

"Vâng, cảm ơn ngài Trần." Trâu Đại Long giật mình, nhanh chóng cất người giấy, hắn ngày càng tin Trân Vũ là cao nhân, cho đến chết, hắn cũng sẽ không tháo ra.

Về đến nhà, anh phát hiện Diệp Hân Vũ vẫn chưa trở về, chắc chắn cô ấy lại phải tăng ca, mặc dù là trưởng phòng nhưng khối lượng công việc của cô ấy cũng tăng lên rất nhiều, vậy nên Trần Vũ đã đến công ty.

'Tập đoàn Tế Vân bây giờ vẫn còn đèn đuốc sáng trưng.

Diệp Hân Vũ quả thực đang tăng ca, gần đây công ty có rất nhiều công việc và nhiệm vụ nặng nề nên hầu hết mọi người đều không tan tầm.

Mới vừa đặt một bản hợp đồng xuống thì phịch một tiếng, cửa văn phòng bị đá mạnh từ bền ngoài ra.

Lý Lệ hùng hổ bước vào, phía sau có một số đồng nghiệp đang hóng hot71, đám người bàn tán không ngừng. 

"Lý Lệ muốn gây sự sao?"

"Chắc chản rồi, vốn dĩ là vị trí của cô ta mà bị người †a giành, chắc chắn cô ta không vui.”

"Hân Vũ có tính tình mềm yếu, chỉ sợ sẽ bị thiệt thòi."

"Thiệt thòi là điều chắc chắn rồi, trưởng phòng trước là Ngô Thành bây giờ đang đảm nhiệm chức giám đốc, người phụ nữ này đã mồi chài được anh ta rồi."

"A? Thật sao? Ngô Thành là em họ của Ngô Cường. Người phụ nữ này đúng là biết bám vào đàn ông”

"Diệp Hân Vũ, ý cô là gì?" Lý Lệ giận dữ bước đến bàn làm việc của Diệp Hân Vũ.

"Làm sao vậy Lý Lệ?" Diệp Hân Vũ hơi sửng sốt.

"Tại sao hợp đồng của tôi vẫn chưa được ký? Tôi đã nói với cô rằng hợp đồng này cần gấp, mọi thứ tôi gửi tới đều phải ký trước, cô không nghe thấy sao?" Lý Lệ tức. giận nói: “Cô cố ý giữ lại không chịu ký đúng không?”

"Không có người nói cho tôi biết hợp đồng của cô gấp mà, hơn nữa ở đây còn có mấy chục văn kiện cần xử lý, lần sau, nếu gấp thì tự mình đưa tới đi!" Diệp Hân Vũ chỉ vào tài liệu dày hai thước ở một bên và nói.

"Họ Diệp, cô cho rằng cô ngủ với sếp Trân là ngon rồi sao? Tôi nói cho cô biết, trong công ty, có ai mà không biết chuyện gièm pha của cô?" Lý Lệ tức giận. 

"Lý Lệ, cô đang nói cái gì vậy?" Diệp Hân Vũ ngạc nhiên.

“Tôi nói gì cơ?” Lý Lệ cười khẩy: “Trong công ty, ai mà không biết cô có quan hệ bất thường với sếp Trần mới tới? Cô đúng là lợi hại đó Diệp Hân Vũ, Sếp Trần đến bây giờ còn chưa lộ mặt, mà cô đã bò lên giường anh ta rồi, nếu so về mức độ đ* đ*ếm, tôi thật sự không bằng cô.

“Bề ngoài thì tỏ ra vô tội nhưng sẽ làm mọi cách để chiếm thế thượng phong, sếp Trần cũng có sở thích đặc biệt thật, anh ta chỉ thích những người bụng to thôi à?

"Cô đang nói nhảm cái gì vậy, Lý Lệ? Tôi chưa từng gặp sếp Trần mới nhậm chức." Diệp Hân Vũ tức giận: "Cô đừng ăn nói nhảm nhí nữa."

"Ha ha, giả vờ à? Tiếp tục giả vờ đi, mặt ngoài thì vờ như chung thủy lắm, nhưng thực tế trong xương cốt lại là một con đàn bà lăng loàn, họ Diệp, trong đời tôi khinh thường nhất chính là loại người như cô, ai mà không biết cô đã trèo lên giường cấp cao để có được vị trí như ngày hôm nay?”

"Bây giờ cô chỉ mới là một trưởng phòng mà đã muốn gây khó dễ cho tôi? Cô cho rằng mình là ai?"

"Lý Lệ, cô không câm miệng thì đừng trách tôi không khách khí." Diệp Hân Vũ lạnh lùng nói.

"Không khách khí? Cô nói thử xem cô muốn không khách khí với tôi như thế nào." Lý Lệ đột nhiên hất đổ toàn bộ chồng tài liệu bên cạnh Diệp Hân Vũ xuống đất.

"Lý Lệ, cô đang làm gì vậy? Những tài liệu này vừa mới được sắp xếp xong, đều là tài liệu quan trọng." Diệp Hân Vũ giật mình, vội vàng nghiêng người nhặt tài liệu lên.

Bốp... Đột nhiên, Lý Lệ tát vào mặt Diệp Hân Vũ, cô †a nói một cách gay gắt: 'Họ Diệp, đừng tưởng bây giờ cô đang chiếm thế thượng phong là có thể chỉ tay năm ngón với tôi, tôi nói cho cô biết, tương lai còn rất dài, chúng ta hãy chờ xem."

"Làm gì vậy, đều vây quanh ở đây làm gì?" Đúng lúc này, một tiếng quát khế vang lên: "Công ty dạo này có nhiều việc lắm, các người không phải đi làm à?"

Một người đàn ông đi tới, anh ta là Ngô Thành, giám đốc mới của công ty.

"Giám đốc!" Tiếng Lý Lệ nữũng nịu vang lên: "Ở đây tôi có một hợp đồng quan trọng cần phải giải quyết và ký ngay, Diệp Hân Vũ giữ lại không chịu ký, cô ta cố ý trả thù tôi.”

"Có chuyện như vậy sao? Diệp Hân Vũ, ý cô là sao? Không phải tôi đã nói hợp đồng của tổ Lý Lệ nên được ký trước sao?" Ngô Thành hét lên.

"Nếu xảy ra tình huống đặc biệt như vậy thì nên gửi email thay vì truyền đạt bằng lời nói, tôi cũng không nhận được bất kỳ thông báo nào về việc này." Khuôn mặt Diệp Hân Vũ đỏ bừng, cô vừa nói vừa kìm nước mắt. 

"Cô còn dám cãi lại? Diệp Hân Vũ, cô không biết mình đạt được vị trí này bằng cách nào sao?" Ngô

Thành cười lạnh nói: "Cô thật sự cho rằng mình đang dựa vào năng lực của bản thân à, có cần tôi nói về mối quan hệ của cô với anh họ tôi không?"

"Giám đốc Ngô, nếu trong công việc tôi có sai sót gì, anh chỉ trích tôi cũng được, nhưng anh sỉ nhục tôi như vậy chính là xúc phạm nhân cách của tôi." Diệp Hân Vũ lạnh lùng nói.

"Ồ, nhân cách, cô mà cũng có nhân cách sao? Dù có bụng to cũng không thể ngăn được dục vọng của mình kìa."Lý Lệ cười lạnh nói: "Cái tát vừa rồi của tôi là để cô nhớ kỹ, nếu cô còn dám nói nhảm nữa, cô có tin tôi sẽ tát cô lần nữa không..."

Đột nhiên, một cơn gió mạnh từ một bên truyền đến, sau đó một cái tát nặng nề giáng thẳng vào khuôn mặt đắc ý của Lý Lệ.

Bốp một tiếng, Lý Lệ hét lên một cách chói tai, cơ thể cô ta bay lên vì cú tát kia, cô ta ngã phịch xuống bàn bên cạnh, đầu bầm tím vì bị va vào vật cứng.

"Cô đang muốn chết đúng không!" Trần Vũ mang vẻ mặt tức giận xuất hiện trước mặt mọi người.

"Anh là ai? Anh muốn làm gì? Bảo vệ đều chết ở đâu " Ngô Thành hét lên. rồi? Bảo vệ?

Trần Vũ đá một cái vào người Ngô Thành, cơ thể Ngô Thành không tự chủ được mà bay lên, đập mạnh vào tường, anh ta ôm bụng và vặn vẹo vì đau đớn.

"Mặt của tôi, tôi sẽ gọi cảnh sát, gọi xe cứu thương cho tôi." mặt Lý Lệ bị đánh đến sưng lên, máu từ trong miệng mũi phun ra như suối, cô ta thét chói tai khóc hô lên, giống như đang giết heo.

"Dám đánh vợ tôi, cô chán sống rồi sao?" Trần Vũ cười lạnh một tiếng, anh tiến lên định tát cho Lý Lệ một bạt tai nữa.

"Chồng, đừng đánh nữa, đây là công ty!" Diệp Hân Vũ nhanh chóng ngăn cản Trần Vũ.

"Công ty thì sao? Nếu bọn họ dám ức hiếp em trắng trợn như vậy, hôm nay anh sẽ cho bọn họ biết thế nào là lễ “hội”." Trần Vũ tức giận nói.

"Anh là Trần Vũ? Tôi đã nể nang quá rồi nhỉ? Anh biết đây là chỗ nào không? Một tên ma bài bạc như anh mà dám gây sự ở đây, tôi thấy anh chán sống rồi Thành chỉ vào Trần Vũ quát: "Bảo vệ, bảo vệ ở đâu? Mau  đưa tên này ra khỏi đây."

"Anh là ai?" Trần Vũ liếc nhìn Ngô Thành, anh chưa từng nhìn thấy tên này bao giờ, nhưng nhìn qua giống như một lãnh đạo.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi