CHÂN LONG CHÍ TÔN ĐÔ THỊ

CHƯƠNG 1165

“Chào ngài Vương!”

Vương Nhất đi nhanh vào trong, nhóm người của hai bên đều lập tức chào hỏi.

Diệp Kình Hiên gia chủ nhà họ Diệp đã ra lệnh sắt, mọi người trong nhà họ Diệp đều phải thần phục Vương Nhất.

Vương Nhất thản nhiên khẽ gật đầu, được một đường chủ dẫn đường, đi tới một gian phòng khách.

Đồng Yên Nhiên và Diệp Kình Hiên đều ngồi ở trong đó. Vương Nhất vừa vào cửa, đã nhìn thấy gương mặt hơi tiều tụy và quầng mắt thâm đen của Đồng Yên Nhiên.

Diệp Kình Hiên lập tức đứng lên: “Ngài Vương, Đồng Kiệt  bị ám sát rồi.”

“Ám sát?”

Ánh mắt Vương Nhất chợt nghiêm lại. Nếu Đồng Kiệt  chết bình thường, sẽ không gây ra sóng gió lớn như vậy. Nhưng vấn đề là Đồng Kiệt  bị người ta giết, cả sự kiện lại khó có thể phân biệt được.

“Có manh mối là ai làm không?”

Vương Nhất lại hỏi tiếp.

Theo anh thấy, ai cũng có thể là hung thủ, thậm chí có thể là thành viên trong nhà họ Đồng.

Đồng Yên Nhiên lắc đầu: “Mấy giờ trước, ông ấy còn đang ăn cơm cùng mấy bạn lâu năm, đột nhiên có mấy người xông vào, liên tiếp đâm mấy người thương, một dao trong đó đâm trúng bụng của Đồng Kiệt, sau khi bệnh viện cấp cứu, đã tuyên bố cấp cứu vô hiệu nên chết.”

“Hung thủ thì sao?”

“Chết rồi.”

Diệp Kình Hiên thở dài: “Hai sát thủ bị gi3t chết ngay, nhưng thi thể bị đồng bọn đưa đi, những người khác trúng đạn tự sát. Chờ tới lúc người nhà họ Đồng chạy đến, gương mặt của bọn họ đều bị phá hủy, không có cách nào xác nhận được thân phận.”

Vương Nhất nghe đến đó, mắt hơi nheo lại: “Xem ra, đây là một cuộc mưu sát đã được lên kế hoạch cẩn thận, không chỉ làm sạch sẽ, thậm chí còn không để lại manh mối.”

“Lễ tang sẽ được tiến hành vào ngày mai.”

Đồng Yên Nhiên nói tiếp, nói xong, mắt đã đỏ hoe, không khỏi nhìn về phía Vương Nhất: “Vương Nhất, tôi quá mệt mỏi rồi, anh có thể ôm tôi một cái không?”

Vương Nhất theo bản năng định từ chối, nhưng nhìn hai mắt cô ta đỏ hoe, cuối cùng không từ chối nữa, mặc cho Đồng Yên Nhiên ôm mình.

Lần này, Đồng Yên Nhiên không táy máy chân tay, chỉ là cái ôm rất thuần túy.

Vai hơi run rẩy, rất lâu lại nghe có tiếng khóc của Đồng Yên Nhiên truyền đến.

Đồng Yên Nhiên bất giác đã dựa vào Vương Nhất ngủ thiếp đi.

Cô ta còn ngủ rất say, cũng rất bình thản. Có lẽ đây chính là cảm giác an toàn mà phụ nữ thường nói tới.

Vương Nhất và Diệp Kình Hiên nhìn nhau, đều than khẽ một tiếng.

Bất kể Đồng Yên Nhiên ghét Đồng Kiệt thế nào, tóm lại ông ta vẫn là ba ruột của cô ta, ở trước mặt sinh tử, tất cả thù hận đều tan thành mây khói.

Diệp Kình Hiên sai người đưa Đồng Yên Nhiên vào trong phòng, sau đó tiếp tục thương lượng với Vương Nhất về chuyện này.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi