CHÂN LONG CHÍ TÔN ĐÔ THỊ

CHƯƠNG 1166

“Đồng Kiệt xảy ra chuyện, nhà họ Diệp ông đứng mũi chịu sào, sẽ bị liệt vào hung thủ hàng đầu!”

Vương Nhất nhìn Diệp Kình Hiên nói.

Vẻ mặt Diệp Kình Hiên thật ra vẫn thản nhiên: “Cây to đón gió, nhưng họ Diệp tôi đi ngay ngồi thẳng, không sợ bị suy đoán.”

Vương Nhất liếc nhìn ông ta với vẻ thỏa mãn. Diệp Kình Hiên thích võ thuật, phần lớn những người thích võ thuật đều quang minh lỗi lạc, không làm những chuyện tùy tiện.

“Đồng Kiệt chết rồi, trong mấy ngày sắp tới, nhà họ Đồng chắc chắn sẽ rất loạn. Nếu có chuyện gì, phải lập tức thông báo với tôi.”

Vương Nhất hiểu rõ chân tướng về cái chết của Đồng Kiệt xong, đang tính rời đi.

“Mặt khác, ông nói với cô Đồng, tôi sẽ cùng cô ta tham dự buổi lễ tang ngày mai.”

“Cảm ơn ngài Vương!”

Diệp Kình Hiên vội nói: “Nếu đã thế, nhà họ Diệp tôi cũng đi qua thắp hương.”

Lễ tang ngày mai, Vương Nhất và Đồng Yên Nhiên tất nhiên sẽ bị xa lánh, nhà họ Diệp ông ta qua vừa lúc trợ giúp.

Vương Nhất mỉm cười, cũng không nói ra mà rời khỏi nhà họ Diệp luôn.

Nhưng một chiếc xe Audi màu đen đỗ ở đầu đường cách đó không xa lại chậm rãi rời đi.

“Cô chủ, mồi câu đã đặt xong.”

Cùng lúc đó, tòa nhà Kim thị.

Sắc mặt Kim Thúy Như vô cảm để điện thoại xuống, sau đó đứng dậy, ngắm nhìn chợ đêm tuyệt đẹp ở Thiên An.

Ánh đèn của mọi nhà, đèn nê ông đủ mọi màu sắc vẫn không thể nâng cao được hứng thú của cô ta. Ngược lại, ánh mắt cô ta càng thêm đau thương.

“Thúy Như.”

“Cô Kim.”

Đúng lúc này, cửa phòng làm việc bị đẩy ra, hai người đàn ông đi tới.

Nếu Vương Nhất ở đây, chắc chắn sẽ nhận được một người trong đó.

Nhan Dịch Phi của nhà họ Nhan.

Mà Vương Nhất không không biết người còn lại nhưng chắc chắn biết được thân phận của anh ta.

Trên người anh ta đang đeo một cái huy hiệu vàng rực, không khác với cái huy hiệu thân phận Vương thị mà Vương Nhất mua được trong buổi đấu giá.

Kim Thúy Như xoay người lại, thản nhiên liếc nhìn hai người đàn ông, cũng không để ý lắm.

Nhan Dịch Phi không quan tâm, cười nói: “Cô Kim, quân cờ đã được bố trí xong chưa?”

Kim Thúy Như vẫn không nói gì, chỉ gật đầu.

“Không hổ danh là nữ Gia Cát, yêu nữ nhà họ Kim, Dịch Phi bội phục.”

Nhan Dịch Phi lập tức cười lớn, khẽ phe phẩy cái quạt giấy, nhìn về phía người đàn ông từ Vương thị tới: “Chúc mừng Lệ Chi sắp cưới được cô Kim.”

Trên mặt Vương Lệ Chi cũng hiện ra nụ cười thản nhiên.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi