CHÂN LONG CHÍ TÔN ĐÔ THỊ

CHƯƠNG 498

Về phần người của quân khu sao lại đột kích kiểm tra, không ai biết.

Người thật sự biết rõ thân phận của Vương Nhất, chỉ sợ có mỗi một mình Kim Thành Vũ, đáng tiếc, người đã trở thành người thực vật.

“Vốn còn muốn để Lý Khinh Hồng chịu chút khổ, nhưng mà nếu Vương Nhất đã ở đó, vậy thì thôi, đừng nhắc lại nữa!”

Bạch Vũ trầm giọng nói ra: “Hơn nữa, sau này, tất cả người nhà họ Bạch không được đụng vào Vương Nhất!”

“Mặt khác, tận lức nghiêng tài nguyên trong tay về cho Vương Thanh Hòa.”

“Chủ tịch, chẳng lẽ cứ như vậy thôi?” Lương Nhật Tân không cam lòng.

“Đương nhiên không phải.”

Trong mắt Bạch Vũ lộ ra vẻ hung ác: “Chỉ dựa một nhà họ Bạch của tôi, đương nhiên đối phó với Vương Nhất như thế, chỉ có mượn sức nhà họ Lương, mới có cơ hội.”

“Tôi từng nghe, hạng mục kiến trúc đô thị thành phố tất cả tập đoàn và gia tộc đều tâm tâm niệm niệm lại rơi vào trong tay tập đoàn Lệ Tinh.”

“Không sai.”

Lương Nhật Tân gật gật đầu nói: “Chuyện này tôi có nghe ông nội nhắc đến, vì chuyện này, ông ấy còn ảo não một thời gian.”

Nhà họ Lương chỉ phụ trách cải tạo thượng lưu sông Thiên An, vốn định nhân lúc còn nóng lấy luôn kế hoạch cải tạo hạ lưu, không ngờ lại bị tập đoàn Lệ Tinh nhanh chân giành trước.

“Ông cụ Lương thật sự rất ảo não sao?”

“Còn giả được sao? Thiếu chút nữa ngay cả cơm cũng không ăn nổi.”

“Như vậy rất tốt, đây có lẽ sẽ thành điểm đột phá của chúng ta.”

Bạch Vũ lầm bầm lầu bầu: “Còn có Vương Thanh Hòa, tôi có dự cảm, nếu muốn đánh lại tập đoàn Lệ Tinh, cô là mấu chốt.”

Lý Khinh Hồng vỗ bàn quyết định, Vương Nhất đóng vai nam chính, về phần cô, không chỉ tham gia diễn hữu nghị, còn có thể mang Tử Lam vào cảnh.

Vương Thanh Hòa mặc dù không biết Lý Khinh Hồng sao lại quyết định như vậy, nhưng cũng không hỏi nhiều, sau khi xác định ngày quay, rồi rời đi.

Trong phòng chủ tịch, chỉ còn lại hai người Vương Nhất và Lý Khinh Hồng.

Lý Khinh Hồng đang gõ bàn phím lạch cạch, Vương Nhất cũng ngồi trên ghế sofa không nói lời nào, không khí có chút nặng nề.

Cuối cùng, Lý Khinh Hồng dừng ngón tay linh hoạt lại, mặt không cảm xúc nhìn Vương Nhất: “Anh rất tức giận phải không?”

Vương Nhất cười khổ một tiếng: “Không giận, chỉ là rất ngạc nhiên — không ngờ, em cũng chơi chiêu giống như những người phụ nữ bình thường.”

Lý Khinh Hồng vẫn không chút cảm xúc: “Em là nữ nhân, không phải nữ thần.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi