CHÀNG RỂ VÔ DỤNG LÀ TIÊN TÔN

CHƯƠNG 806

“Cậu cho rằng Tông Sư là rau cải trắng ven đường sao?”

Mọi người thi nhau chỉ trích Trình Kiêu.

Vương Trọng Sơn cũng tức giận trừng mắt nhìn Trình Kiêu, áo bào trên người phập phồng, giận dữ gầm lên: “Nhóc con, lão phu sống mấy chục năm, cậu là người đầu tiên dám sỉ nhục lão phu như vậy!”

“Nếu hôm nay không giết cậu, tôi còn mặt mũi nào tồn tại trong giới võ đạo!”

Trình Kiêu chẳng hề quan tâm, cười nhạt nói: “Tông Sư mà thôi, tôi cũng có!”

Tô Lương Tử bên cạnh Trình Kiêu sớm đã không thể kiên nhẫn thêm nữa, bỗng nhiên bước ra một bước, bay lên lơ lửng giữa không trung.

Một hơi thở còn mạnh mẽ hơn Vương Trọng Sơn mười lần lập tức bao phủ toàn bộ nơi đây.

Mọi người vô cùng khiếp sợ!

“Tông Sư! Lại là một vị Tông Sư!”

“Hơn nữa còn mạnh hơn Tông Sư của nhà họ Vương kia!”

“Đầu năm nay, chẳng lẽ Tông Sư cũng thành rau cải trắng ven đường rồi sao? Đây chính là Tông Sư đấy! Trước kia chỉ tồn tại trong truyền thuyết, khắp thế giới cũng không gặp nổi một người, thế mà bây giờ lại xuất hiện hai người!”

Đám người Tống Hoa An lộ vẻ nghiêm nghị, thân phận địa vị của bọn họ lên đến độ cao này, cho dù không phải người trong giới võ đạo thì bọn họ cũng rõ ràng tầm quan trọng của Tông Sư hơn bất kỳ người nào.

Bất kỳ một Tông Sư nào cũng có thể sáng tạo ra một gia tộc lớn đủ để chèn ép nhà họ Tống.

Vương Viễn Dương và Vương Trọng Sơn cũng nghiêm túc hẳn lên, vừa rồi bọn họ có thể coi thường mọi người, đó là bởi vì ỷ vào bên mình có Tông Sư tọa trấn.

Bây giờ, vậy mà bên phía Trình Kiêu cũng xuất hiện một vị Tông Sư. Lần này, ưu thế áp chế bằng võ lực của nhà họ Vương đã biến mất không sót lại chút gì.

Hơn nữa, thông qua quan sát vừa rồi, bọn họ phát hiện Tô Lương Tử vẫn luôn đứng ở bên cạnh Trình Kiêu, vậy có thể thấy được, thân phận của Tô Lương Tử không hề giống như sư phụ mà càng giống người hầu của Trình Kiêu hơn.

Người hầu là một vị Tông Sư…

Vương Viễn Dương và Vương Trọng Sơn còn chẳng dám nghĩ đến, cho dù là nhà họ Vương đứng đầu bốn thế gia siêu cấp cũng không thể khiến một vị Tông Sư làm người hầu!

Đám người cậu Lý choáng váng: “Thì ra cậu ta không phải tên ăn bám! Vậy mà bên cạnh nhóc con kia cũng có một vị Tông Sư! Thảo nào cậu ta dám ngông cuồng như vậy!”

Đổng sự Hồ vô cùng khiếp sợ: “Thảo nào nhóc con kia lại không coi Tông Sư ra gì, hóa ra bên cạnh cậu ta còn có một Tông Sư mạnh mẽ hơn!”

Nghiêm Thụy Văn thì lộ vẻ hoảng sợ: “Hóa ra nhóc con kia nói gọi là Tông Sư sẽ lập tức đến đều là sự thật! Vậy mà bên cạnh cậu ta lại có một vị Tông Sư!”

Nhớ tới lúc trước anh ta dám sai đám thuộc hạ ra tay với Trình Kiêu, Nghiêm Thụy Văn bỗng nhiên toát mồ hôi lạnh, anh ta cảm thấy mình có thể sống đến bây giờ đã là kỳ tích.

Khuôn mặt Hoàng đại sư đột nhiên đỏ bừng, nhớ lại vừa rồi ông ta bày ra dáng vẻ tiền bối cao nhân trước mặt Trình Kiêu, cảnh cáo Trình Kiêu rằng Tông Sư mạnh đến mức nào.

Kết quả bên cạnh Trình Kiêu có một vị Tông Sư, hơn nữa xem ra, rất có thể vị Tông Sư này chỉ là thuộc hạ của Trình Kiêu!

Hoàng đại sư cảm thấy mình giống như một tên nhà giàu mới nổi đột nhiên trúng giải mười mấy tỷ, sau đó đắc ý khoe khoang mình có bao nhiêu tiền với tỷ phú thật sự giống như Trình Kiêu.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi