CHÀO EM, BẢO BỐI!

Lục Trạch thấp giọng cười cười, cũng bước nhanh đuổi theo cô gái nhỏ, sau đó đi theo cách Giang Niên một bước.

Thanh âm không lớn không nhỏ, vừa đủ để Giang Niên nghe thấy.

"Tức giận?"

"Không để ý đến tôi?"

"Không muốn nói chuyện với tôi sao?"

Giang Niên thật sự là không thể nào giận nổi nữa, cô đột nhiên quay đầu lại, trừng mắt nhìn Lục Trạch.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi