Lục Trạch nhìn thoáng qua Giang Niên, cô gái nhỏ đang ngủ say trên vai bạn cùng bàn.
Triệu Tâm Di chỉ cảm thấy, vừa rồi còn biểu tình trên mặt còn hiện rõ vẻ lạnh nhạt nhưng khi nhìn sang Giang Niên thì ánh mắt của hắn lập tức nhu hòa hơn nhiều, cả gương mặt lộ rõ vẻ dịu dàng, cưng chiều.
Hắn thậm chí còn mím môi, Triệu Tâm Di còn có thể nhìn ra nụ cười nhàn nhạt trên khóe môi của hắn.
Lục Trạch lại quay sang Triệu Tâm Di, độ cong nơi khóe miệng vừa rồi như chỉ là ảo giác của Triệu Tâm Di vậy.