CHIẾN THẦN THÁNH Y

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Qua lời kể của Trần Tùng Ân anh mới biết được cái gì gọi là trời đất thay đổi. Có lẽ ông ta còn biết được một vài chuyện.   

Advertisement

Sau đó Đường Tuấn thu lại những suy nghĩ của mình, rồi trao đổi y thuật với Thiệu Quý Khương.   

Sự hiểu biết của Thiệu Quý Khương về y học cổ truyền quả thực là xuất sắc, nếu không anh ta sẽ không thể học thuật Chúc Do chỉ trong vòng sáu tháng ngắn ngủi. Lư Thế Giang đã đặt nền móng vô cùng vững chắc cho Thiệu Quý Khương, không chỉ về y học mà còn cả võ thuật nữa.  

Advertisement

Khi cả hai trao đổi, Thiệu Quý Khương càng lúc càng ngạc nhiên.  

Tuy nói là trao đổi, nhưng hầu như đều là Thiệu Quý Khương đưa ra câu hỏi. Rất nhiều câu hỏi khiến anh ta phải đau đầu bấy lâu nay, thậm chí ngay cả thầy của anh ta Lư Thế Giang cũng đều không trả lời được, nhưng qua cách giải thích của Đường Tuấn lại trở nên vô cùng đơn giản.  

Buổi trao đổi kéo dài hai giờ đồng hồ, cho đến khi sắc trời đã tối, những vì sao tô điểm trên bầu trời đêm.   

Khi buổi trao đổi kết thúc, Thiệu Quý Khương khom người thật sâu cúi chào Đường Tuấn, hành lễ coi anh như nửa người thầy của mình.  

Cuối cùng Đường Tuấn tự mình mời Thiệu Quý Khương gia nhập vào Hiệp hội Y học cổ truyền.   

Một mình anh không thể nào xây dựng lại và phát triển Hiệp hội Y học cổ truyền. Sao anh có thể bỏ qua những nhân tài như Thiệu Quý Khương được.  

"Có thể. Thầy tôi tuổi tác đã cao, thỉnh thoảng khám bệnh cho người ta thì còn được, nhưng nếu như làm mấy chuyện quá sức vất vả, sức khỏe của ông ấy sẽ không chịu nổi, tôi sẽ thay mặt ông ấy ở lại Hiệp hội Y học cổ truyền.” Thiệu Quý Khương nghiêm túc nói: “Con đường gian nan và trắc trở, chỉ có thể dốc sức tiến lên.”  

Đường Tuấn cực kỳ tán thành.

Đường Tuấn không lập tức quay lại thành phố Vinh, mà là ở lại Hiệp hội Y học cổ truyền. Nhưng tin tức anh trở về vẫn bị truyền ra.  

Hôm sau Ninh Đình Trung đưa Âu Dương Hồng Phượng đến gặp anh, sau khi thấy anh bình an vô sự, cả hai đều thở phào nhẹ nhõm. Tuy Tập đoàn Thiên Thanh trông có vẻ tiền đồ rộng mở, nhưng xét cho cùng căn cơ quá yếu, cần có thời gian tích lũy. Dương Lộc, Ninh Đình Trung cùng với các quản lý cấp cao của Tập đoàn Thiên Thanh đều hiểu rằng Đường Tuấn mới là trụ cột và nòng cốt của công ty.  

Chỉ cần Đường Tuấn không có chuyện gì, thì việc Tập đoàn Thiên Thanh trở nên lớn mạnh chỉ còn là vấn đề thời gian. Nhưng nếu như anh xảy ra chuyện, Tập đoàn Thiên Thanh sẽ nhanh chóng bị các tập đoàn và các công ty lớn khác nuốt trọn đến xương cũng chẳng còn. Mặc dù căn cơ của Tập đoàn Thiên Thanh không đủ, nhưng nguồn vốn và thị trường họ đang nắm giữ và nhất là triển vọng đáng kinh ngạc như hiện tại cũng đủ để khiến hầu hết các công ty cùng ngành phải phải ghen tỵ đến đỏ mắt.  

"Khoảng thời gian này Công ty Dược phẩm Đức Long thường xuyên cử người đến bàn chuyện hợp tác. Mấy ngày nay Dương Lộc bận liên lạc và trao đổi với họ, không thể bớt thời gian đến thăm anh được." Đang tán gẫu, Ninh Đình Trung đột nhiên nói.  

“Công ty Dược phẩm Đức Long?” Trong lòng Đường Tuấn hơi động.  

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi