*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Hiện tại ngoài hai sản phẩm chính được đẩy mạnh tiêu thụ là Bột Tuyết Cơ và thuốc Thông Thần của Tập đoàn Thiên Thanh ra, Đường Tuấn lại cung cấp thêm một số đơn thuốc khác. Mỗi một loại đều được làm từ các loại thuốc Đông y, có khả năng cạnh tranh thị trường mạnh mẽ. Nếu chúng có thể được đẩy mạnh tiêu thụ trong nước hoặc thậm chí là ở nước ngoài, sẽ có những lợi ích không ngờ đối với sự phát triển của y học cổ truyền.
Advertisement
Ninh Đình Trung lắc đầu nói: "Không suôn sẻ cho lắm, yêu cầu của Đức Long đã vượt quá điểm mấu chốt của chúng ta. Dương Lộc cũng bận tối tăm mặt mũi vì chuyện này.” Anh ta thở dài rồi nói: “Dương Lộc rất không dễ dàng.”
Đường Tuấn nghĩ tới cô gái kia, có hơi đau lòng gật đầu nói: “Nếu chúng ta đàm phán không được không cần phải bàn nữa, sớm muộn gì cũng có một ngày họ sẽ đến cầu xin chúng ta tiến vào thị trường.”
Advertisement
"Tôi đã hiểu."
Không lâu sau, Ninh Đình Trung và Âu Dương Hồng Phượng rời khỏi. Mặc dù Đường Tuấn dặn dò bọn họ không cần phải miễn cưỡng, nhưng họ vẫn muốn cố gắng một chút.
“Như vậy liệu có nhanh quá hay không?”
Sau khi Ninh Đình Trung rời đi, Đường Tuấn hỏi Lý Ngọc Mai.
Lý Ngọc Mai ngẩng đầu khỏi bàn làm việc, lộ ra khuôn mặt xinh đẹp hoàn hảo không chút tì vết, khóe miệng nở nụ cười quyến rũ rồi nói: "Đàn ông mà nhanh quá thì không phải là chuyện tốt. Nhưng với nguồn vốn Tập đoàn Thiên Thanh đang nắm bây giờ, cùng với những kế hoạch trong tương lai của anh mau một chút cũng không hẳn là điều xấu.”
Nói xong, cô vẫn bày ra vẻ mặt anh và em đều hiểu.
Đường Tuấn đột nhiên nhớ tới đêm qua hai người triền miên bên nhau, chợt cảm thấy có hơi xấu hổ.
"Tuy hiện tại Tập đoàn Thiên Thanh đang phát triển rất nhanh, nhưng mỗi bước đều rất vững chãi, anh đừng lo lắng.” Đôi mắt xinh đẹp của Lý Ngọc Mai xoay chuyển rồi nói: “Hơn nữa cô gái nhỏ kia thật sự rất không tồi, tuy vẫn còn thiếu hụt kinh nghiệm nhưng lại có tài năng kinh doanh tuyệt vời, cũng rất nỗ lực. Chỉ cần mục tiêu chính không xảy ra vấn đề, tương lai nói không chừng sẽ trở thành một Hoàng Phủ Ngọc tiếp theo.”
“Mong rằng là như thế.” Đường Tuấn khẽ nói.
“Buổi tối anh có đến không?” Lý Ngọc Mai đặt cây bút trên tay xuống, khóe mắt long lanh, bày ra tư thế cực kỳ quyến rũ ngon miệng.
Đường Tuấn vừa nghĩ tới chuyện tối hôm qua, khóe miệng không khỏi giật giật, chợt cảm thấy thắt lưng mơ hồ đau nhức, vội vàng xua tay từ chối.
“Hahaha.” Lý Tuyết Mai cười lớn không màng hình tượng thục nữ, như thể tướng quân đại thắng.
Nửa tháng tiếp theo, Đường Tuấn mở các khóa học tại Hiệp hội Y học cổ truyền. Cứ cách hai ba ngày, anh sẽ tự mình lên lớp giảng dạy, chỉ dẫn về y thuật cho các y sư trong hiệp hội. Với y thuật như hiện nay của anh đã được vinh danh bậc thầy y học cổ truyền. Tuy rằng anh chỉ hướng dẫn đơn giản nhưng vẫn mang lại lợi ích rất lớn cho mọi người. Rất nhiều người nghe tiếng mà tới, muốn gia nhập vào hiệp hội.
Ngoài ra Đường Tuấn và Lý Ngọc Mai cũng sắp xếp và điều chỉnh lại nhân sự. Những người một lòng với y học cổ truyền, không đáng ngại về phẩm chất đạo đức, bất kể có tài năng hay không, về cơ bản đều được xếp vào danh sách đối tượng được trọng điểm bồi dưỡng. Hiệp hội Y học cổ truyền sẽ ngày càng phát triển lớn mạnh hơn trong tương lai, có được một nhóm nhân tài như vậy thì sau này sẽ không xuất hiện tình trạng thiếu hụt nhân lực nữa.