CHIẾN THẦN THÁNH Y

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

"Sao mày còn mạnh như vậy?" Người đàn ông nhỏ bé vô cùng khiếp sợ. Dù gì ông ta cũng là người có thực lực Cực Cảnh, nhưng rơi vào tay Đường Tuấn thì lại không đỡ nổi một đòn. Sự chênh lệch thực lực này làm cho ông ta khó chịu muốn hộc máu.  

Advertisement

"Trả lời tôi."  

Bàn tay Đường Tuấn khẽ siết lại, người đàn ông lùn kia cảm nhận được cảm giác áp bách kinh hoàng truyền đến cổ mình, cũng hiểu được lúc này mình đang phải đối mặt với khoảnh khắc giữa sự sống và cái chết. Ban đầu ông ta chỉ muốn bắt nạt người mới một chút, thuận tiện vớt chút lợi lộc, không ngờ bản thân lại chọc đến một con hổ.  

Advertisement

"Tôi nói." Người đàn ông thấp bé không dám suy nghĩ lung tung nữa, vội vàng nói hết tất cả những gì mình biết.  

Thạch ma nữ trong miệng người đàn ông thấp bé là người tu luyện với thực lực có thể xếp vào ba vị trí đầu trong Băng Tuyết Quốc Độ, hơn mười năm trước bởi vì xông vào Hàn Cung định trộm bảo vật trấn cung Băng Sơn Tuyết Liên ngàn năm mà bị bắt, Lâm Thi Tình không giết cô ta mà quyết định nhốt cô ta vào Băng Tuyết Quốc Độ.  

"Xông vào Hàn Cung trộm Tuyết Liên ngàn năm mà không giết, chỉ bị nhốt vào Băng Tuyết Quốc Độ." Ánh mắt Đường Tuấn hiện lên sự khó hiểu.  

Anh đã nghe Thẩm Minh Hoa đề cập đến Tuyết Liên ngàn năm của Hàn Cung, đó là vật báu của võ đạo, không chỉ có thể củng cố cảnh giới, củng cố cơ thể và bồi dưỡng Nguyên Đan, còn có thể cứu mạng, cho dù là cường giả Cực Cảnh, chỉ cần còn một hơi thở cũng có thể cứu sống. Cho tới nay, người có âm mưu với thánh dược của Hàn Cung đều chết cả, không nghĩ tới lại có Thạch ma nữ còn sống.  

"Cô gái mà ông vừa nói đã xảy chuyện gì?" Đường Tuấn hỏi.  

"Đó là người mới bị nhốt vào Băng Tuyết Quốc Độ cách đây không lâu, đáng nhẽ tên biến thái Huyền Linh kia chuẩn bị biến cô gái kia thành đồ chơi của mình, không ngờ là Thạch ma nữ lại đột nhiên ra tay đánh một trận lớn với Huyền Linh. Cuối cùng Thạch ma nữ mang cô gái kia đi, đến nay vẫn chưa xuất hiện lại.”  

Người đàn ông thấp bé kia lại nói: "Thực lực của Huyền Linh cao hơn Thạch ma nữ, nhưng lần này Thạch ma nữ vì muốn dẫn đi cô gái kia nên đã dùng lại bí pháp. Sau khi dùng bí pháp này, Thạch ma nữ sẽ bị suy yếu trong một khoảng thời gian. Cho nên chuyện sôi động nhất của Băng Tuyết Quốc Độ trong thời gian này chính là tìm kiếm Thạch ma nữ. Chậc chậc, Thạch ma nữ vừa xinh đẹp vừa quyến rũ, nếu có thể tóm được ả ta, sung sướng đó...”  

"Hừ." Đường Tuấn cắt đứt ảo tưởng của người đàn ông, anh lạnh giọng: "Trong Băng Tuyết Quốc Độ có bao nhiêu người?”  

Người đàn ông thấp bé nói: "Chỉ có khoảng hai mươi người, tu vi phần lớn đều đạt đến Cực Cảnh, cũng có mấy người ở cảnh giới Thần Hải. Trừ Thạch ma nữ và Huyền Linh ra thì kẻ có thực lực cao nhất chính là Yêu Vũ Cơ, kẻ này năm xưa đã thất bại trong cuộc cạnh tranh vị trí cung chủ Hàn Cung với Lâm Thi Tình, sợ bị Lâm Thi Tình sát hại nên đã lén chạy vào Băng Tuyết Quốc Độ. Bà ta cũng là người tu luyện mạnh nhất trong Băng Tuyết Quốc Độ, thuật võ kiêm tu, tu vi phải gọi là trên trời dưới đất không gì địch nổi.”  

"Yêu Vũ Cơ." Đường Tuấn thầm nhẩm.  

"Còn Thạch ma nữ thì sao? Ông có tin tức gì về cô ấy không?” Đường Tuấn hỏi.  

Sâu trong đáy mắt người đàn ông thấp bé hiện lên tia sáng lạnh của âm mưu và tàn độc, sau đó liền cung kính nói với Đường Tuấn: "Tôi nghe người ta bảo lần cuối thấy Thạch ma nữ xuất hiện là ở khu vực gần Rãnh băng. Gần đây đã có không ít người đi tới Rãnh băng, nghe nói ngay cả Yêu Vũ Cơ cũng đi tới đó.”  

"Rãnh băng. Được rồi, ông dẫn đường đi.” Đường Tuấn tóm chặt người đàn ông lùn rồi nói: "Nếu ông ngoan ngoãn nghe lời thì tôi có thể tha mạng cho ông.”  

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi