CHIẾN THẦN THÁNH Y

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Sử thành chủ nói: "Ông Qua, ông bị sao vậy?"  

Ông ta định kiểm tra, nhưng lại nghe thấy Quý Đồng lạnh lùng nói: "Nếu ông chạm vào ông ta, ông ta sẽ chết ngay lập tức."  

Sắc mặt của Sử thành chủ đột nhiên tối sầm lại, nói: "Thầy Quý Đồng, ông!"  

Quý Đồng bật cười: "Ông yên tâm, chẳng đau chút nào cả."  

Tim của Sử thành chủ co thắt lại. Qua Thiên Hòa là tu sĩ Hóa Thần Cảnh, tâm tính và ý chính có thể nói là rất kiên định, có thể khiến ông ta thành ra như thế, sao có thể không đau.   

Quý Đồng nói: "Nói cho tôi biết tung tích của Dược Đường, tôi sẽ tha cho các người."  

Qua Thiên Hòa nghiến răng, giọng nói run run: "Không, biết."  

Quý Đồng búng tay, cơ thể Qua Thiên Hòa run lên dữ dội, biểu cảm trên gương mặt ông ta cũng rất khó coi.  

Sử thành chủ trầm giọng nói: "Thầy Quý Đồng, ông không thể làm như thế."  

Quý Đồng liếc ông ta một cái, nói: "Ông nói thêm một câu, ông sẽ giống như ông ta đấy."  

Quý Đồng ngồi xổm xuống, nhìn khuôn mặt nhăn nhó hung dữ của Qua Thiên Hòa, ông ta không khỏi nheo mắt, lộ ra một chút ý cười tựa hồ như rất thỏa mãn. Ông ta cười nói: "Nếu ông còn không nói ra, Thiên Nguyên Phường của ông coi như tiêu đời."  

Lúc Quý Đồng nói, ông ta vỗ tay một cái. Trên bầu trời thành Hồng Dương lại xuất hiện thêm mấy tu sĩ Hóa Thần Cảnh, những tu sĩ Hóa Thần Cảnh này giải theo một nhóm người, chính là Lữ Tri Huệ và đám đệ tử của Thiên Nguyên Phường. Khi bọn họ nhìn thấy Qua Thiên Hòa ngã xuống đất thì không khỏi hét lên: "Thầy ơi."  

Tu vi của bọn họ quá thấp, cho dù có sớm rời đi, bọn họ cũng nhanh chóng bị tu sĩ Hóa Thần Cảnh bắt lại.  

Quý Đồng lại hỏi: "Dược Đường ở đâu?"  

Qua Thiên Hòa nghiến răng nói: "Không, biết."  

Quý Đồng nói: "Rất tốt."  

Vừa dứt lời, một đệ tử Thiên Nguyên Phường từ trên trời rơi xuống, “bịch” một tiếng lập tức biến thành một vũng máu.  

Quy tắc không gian của Chu Tước tinh vực rất ổn định, chỉ có Hóa Thần Cảnh mới có thể bay, còn những đệ tử ở Thiên Nguyên Phường, chẳng có ai đạt được đến Hóa Thần Cảnh cả. Lúc này tu vi đã bị phong ấn, rơi từ độ cao hàng trăm mét xuống, dù không chết cũng bị thương nặng.  

Hai mắt Qua Thiên Hòa trừng to, ông ta kêu gào thảm thiết: "Tiểu Thất."  

Quý Đồng nói: "Tôi sẽ tiếp tục hỏi, ông nói không biết một lần, sẽ có một người phải rơi xuống. Ông cảm thấy đệ tử Thiên Nguyên Phường có bao nhiêu người nhỉ?"  

Qua Thiên Hòa bi phẫn, nói: "Quý Đồng, ông không hề xứng làm thầy thuốc. Ông không sợ bị chế tài sao?"  

Quý Đồng cười nói: "Y thuật của ông còn không bằng học trò của tôi, thì lấy tư cách gì mà nói tôi. Trong mười tu sĩ Hóa Thần Cảnh hậu kỳ ở phủ Bạch Phong, thì hết sáu người có giao tình với tôi rồi. Tôi giết mấy tên vô dụng Nguyên Anh Cảnh thôi mà, ai dám chế tài tôi."  

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi