CHIẾN THẦN THÁNH Y

Trên sông Cổ Ma, Đường Tuấn và Tu La Thần Tử đứng đối diện nhau.  

Khuôn mặt Tu La Thần Tử lãnh khốc, ánh mắt rét lạnh giống như băng vạn năm, anh ta chậm rãi nói: “Dược Đường, tôi ở trước Vạn Tiên Hội đã nghe nói qua về anh. Khi đó anh giết chết Thần Kiếm Thu, để cho Thần Quân của thánh địa Thiên Lý hạ sát lệnh, chấn động hơn phân nửa tinh vực Huyền Vũ. Nhưng khi đó anh còn chưa đủ tư cách làm đối thủ của toi. Chỉ là không nghĩ tới lúc này mới trôi qua không bao lâu, anh cư nhiên đạt tới loại cảnh giới này.”  

Đường Tuấn vừa định nói chuyện, Tu La Thần Tử liền nói: “Không cần phủ nhận! Lúc trước Thần Kiếm Thu chính là vì Hỏa Tự Thần Văn mới đi tinh vực Chu Tước, cũng là bị Hỏa Tự Thần Văn làm trọng thương, cho nên cuối cùng mới chết. Mà lúc trước anh còn vận dụng Hỏa Tự Thần Văn, còn có thiên phú của Trương Long Sơn không có khả năng yêu nghiệt như thế, nhiều sự trùng hợp như vậy chồng lên người một người, nếu tôi không đoán ra thân phận của anh, chẳng phải là kẻ ngốc sao.”  

Tu La Thần Tử rất ít khi nói chuyện, nhưng lúc này lại một hơi nói không ít lời, mỗi một chữ đều lộ ra lãnh ý, giống như muốn nhìn thấu lòng người.  

Khóe miệng Tu La Thần Tử nhếch lên một tia trào phúng, nói: “Anh cho rằng thân phận Trương Long Sơn che dấu rất tốt, tuyệt đối không nghĩ tới sẽ bởi vì một Hỏa Tự Thần Văn bị tôi vạch trần đi. Yêu cầu của tôi rất đơn giản, hoặc là anh theo tôi trở về tinh vực Huyền Vũ tiếp nhận chế tài, hoặc là anh đem cái loại y thuật ngưng luyện tiểu thế giới này giao ra.”  

Đường Tuấn thở dài, nói: “Nếu tôi cự tuyệt thì sao?”  

Tu La Thần Tử lạnh lùng nói: “Vậy tôi sẽ công bố tin tức này ra ngoài, như hôm nay Đệ Nhất Thánh Tử của thánh địa Thiên Lý cũng ở Táng Tinh Cổ Địa, mất đi Hỏa Tự Thần Văn anh căn bản không phải là đối thủ của bọn họ. Thế nào, nói cho tôi biết loại y thuật đó không?”  

“Anh muốn nói thì đi nói đi.”  

Nói xong câu đó, Đường Tuấn xoay người rời đi, không cho Tu La Thần Tử cơ hội nói chuyện nhiều hơn nữa.  

Sắc mặt Tu La Thần Tử tái mét, khí tức trên người phập phồng, cuối cùng vẫn không ra tay, cứ như vậy mà nhìn Đường Tuấn rời đi.  

Anh ta cười lạnh nói: “Dược Đường, anh sẽ hối hận!”  

Lúc Đường Tuấn trở lại quân doanh Táng Tinh Cổ Địa, Triệu Huyền đang bị một đám người vây xem, trên mặt mỗi người đều mang theo thần sắc khiếp sợ cùng hâm mộ.  

Tên Triệu Huyền này không nổi danh, nhưng lại là người đầu tiên ngưng luyện tiểu thế giới, thật sự không cách nào làm cho người ta không cảm thấy ngoài ý muốn.  

“Là Trương Long Sơn, anh ta đã trở lại.”  

Ngay khi Triệu Huyền bị các loại tiếng tâng bốc bao phủ, một âm thanh đột nhiên vang lên, tất cả âm thanh trong nháy mắt biến mất.  

Vô số ánh mắt rơi vào trên người Đường Tuấn, có khiếp sợ, có cười lạnh, cũng có lấy lòng.  

“Trương Long Sơn, nghe nói tiểu thế giới của Triệu Huyền là do anhhỗ trợ ngưng luyện, chuyện này rốt cuộc là thật hay giả?”  

Một thánh nữ của Vạn Tiên hội xếp hạng 20 không chút khách khí.  

“Trương Long Sơn, chuyện này anh nhất định phải giải thích rõ ràng với chúng tôi!”  

Ngoại trừ thánh nữ này ra, còn có rất nhiều người đều lạnh lùng quát.  

Theo lý thuyết, bây giờ Đường Tuấn nắm giữ y thuật có thể nói là nghịch thiên, đám thánh nữ thần tử này đều nên nói đúng mới đúng. Nhưng những người này lại rất không khách khí. 

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi