CHIẾN THẦN THÁNH Y

Đường Tuấn nói: “Không tin anh có thể thử xem.”  

Không ai dám nói chuyện nữa, tất cả đều im lặng.  

Mặc kệ Lam Phượng có bị bổ thức hải ra hay không, ít nhất lúc này cô ta bị thương nặng là thật.  

Trong ánh mắt chăm chú của rất nhiều người, Đường Tuấn cất từng bước đi vào quân doanh, không ai dám nói thêm một câu, bầu không khí nặng nề đến cực điểm.  

Thẳng đến khi pháp trận của quân doanh Đường Tuấn mở ra, mọi người mới đồng loạt thở ra một hơi. “Không phải Thủy Miểu Miểu nói thực lực của anh ta không tốt sao?”  

Có người thấp giọng nói chuyện, ngay cả dũng khí lớn tiếng nói chuyện cũng không có.  

Mọi người lắc đầu, nhưng vẫn có người rất không cam lòng, nói: “Cường giả cấp Thần Quân sắp tới rồi, xem anh ta có thể đắc ý đến khi nào?”  

Nhưng lần này còn không đợi cường giả cấp Thần Quân đến, quân doanh Táng Tinh Cổ Địa lại xuất hiện một tin tức.  

Anh ta không phải là Trương Long Sơn của Vạn Diệu cung, mà là Dược Đường của tinh vực Chu Tước.  

Nguồn tin là từ Tu La Thần Tử của tinh vực Huyền Vũ.  

Tin tức này vừa truyền ra, toàn bộ quân doanh đều chấn động.  

“Thật sao?”  

Trong quân doanh thuộc tinh vực Chu Tước, vẻ mặt mấy người Ly Thanh Trần không thể tin được.  

“Đi qua hỏi một chút là biết, nếu như thật sự là anh Dược, vậy tinh vực Chu Tước tôi nhất định phải vì anh ấy mà ra mặt!”  

Ly Thanh Trần trầm giọng nói.  

Hai người Thái Hạo, Trảm Thiên Long đều gật đầu. Bọn họ thiếu nợ Đường Tuấn quá nhiều, hơn nữa Đường Tuấn hiện giờ còn nắm giữ loại y thuật có thể nói là nghịch thiên này, nếu như có thể dùng cho tinh vực Chu Tước, cũng là một chuyện tốt.  

“Mộ Thanh đâu?”  

Ly Thanh Trần bỗng nhiên hỏi.  

Thái Hạo nói: “Cô ấy đã đi ra ngoài từ rất sớm, nhìn biểu tình của cô ấy, hình như đã sớm biết chuyện này.”  

Khi mấy người Ly Thanh Trần đi tới bên ngoài quân doanh của Đường Tuấn, một đám người đã chặn ở đó, đứng ở phía trước là một người đàn ông trẻ tuổi với khuôn mặt u ám.  

Người đàn ông trẻ tuổi nhìn thấy mấy người Ly Thanh Trần, tầm mắt lạnh như băng nhìn lại, nói: "Tinh vực Chu Tước các người muốn che chở cho anh ta sao?”  

Ly Thanh Trần trầm giọng nói: "Vương Huy, chỉ cần có chúng tôi ở đây, anh cũng đừng nghĩ sẽ làm thương tổn được anh Dược.”  

Người đàn ông trẻ tuổi này tên là Vương Huy, là Thánh Tử đầu tiên của thánh địa Thiên Lý, ở Vạn Tiên hội anh ta cũng nằm trong top hai mươi, nhưng có người nói anh ta có thực lực top mười! Người ta nói rằng anh ta nắm giữ một viên thần văn, nhưng đến nay cũng không thấy anh ta sử dụng nó.  

Vương Huy cười lạnh, nói: "Được, rất tốt.”  

Không khí của hai bên vô cùng nghiêm nghị, chiến đấu vừa động một cái đã bùng nổ.  

Từ đằng xa, hai người Ngao Vấn Thiên cùng Đạo Nhất Thần Tử đang đứng sóng vai nhau, bọn họ yên lặng nhìn cảnh này.  

Ngao Vấn Thiên bỗng nhiên châm chọc, nói: "Đạo Nhất, Dược Đường kia chính là người trong lòng của thánh tử Mộ Thanh đi.” 

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi