CHIẾN THẦN THÁNH Y

Ầm! Ầm! Ầm!   

Thanh âm vô cùng trầm thấp vang lên trong cơ thể Phong Tử Chu.   

Sắc mặt Phong Tử Chu không ngừng biến hóa, vô cùng khó coi. Cuối cùng sắc mặt anh ta bỗng nhiên trắng bệch, ‘phụt’ một tiếng phun ra một ngụm máu tươi.           

Anh ta xếp thứ hai mươi trong bảng xếp hạng Thần Quân, nhưng lại vì một câu nói của Đường Tuấn mà bị thương!         

Trong mắt Phong Tử Chu phát ra lửa giận. Anh ta giận dữ nhìn Đường Tuấn, quát: “Nhóc con, cậu dám làm hại tôi!”  

Mấy người Minh Thần Quân, Vạn Hành Vân đều nhìn Đường Tuấn bằng đôi mắt kinh hãi. Tuy rằng Phong Tử Chu không có thúc dục pháp bảo bộc, nhưng họ cũng đoán được nguyên nhân. Tất nhiên là vì bị lời nói của Đường Tuấn vạch trần, Phong Tử Chu do dự nên bị pháp lực bạo động làm bị thương!  

“Vạn Hành Vân, phải giết anh ta trước, nếu không hôm nay chúng ta sẽ thất bại!” - Trầm Phi Du quát.           

Cô ta trở nên cẩn thận hơn. Đường Tuấn chỉ nói hai câu, câu đầu tiên khiến một chiêu mà Hợp Nhất Đao tích góp lâu bị thất bại, câu thứ hai khiến Phong Tử Chu bị thương. Điều này khiến cô ta vô cùng kiêng dè.  

Cô được Vạn Hành Vân mời đến, cũng không muốn chết một cách vô duyên vô cớ ở chỗ này.   

Không cần Trầm Phi Du nhắc nhở, trong lòng Vạn Hành Vân cũng sinh ra sát ý với Đường Tuấn.  

Đang lúc anh ta chuẩn bị ra tay giết Đường Tuấn trước, Chu Tước Thần Quân cười rộ lên, nói: “Ha ha ha, mấy lão già các anh thành danh nhiều năm như vậy, vậy mà lại bắt nạt một tên nhóc. Chu Tước tôi nhìn không nổi nữa rồi.”  

Dứt lời, con chim chu tước phía sau Chu Tước Thần Quân phát ra một tiếng kêu bén nhọn. Nó vỗ cánh bay về phía  của Vạn Hành Vân.  

Một ngọn lửa lớn tràn ngập không trung, bao phủ năm người Vạn Hành Vân.  

Vốn dĩ Chu Tước Thần Quân bị năm người bao vây, chuẩn bị ngã xuống. Nhưng Đường Tuấn thuận miệng nói hai câu đã giúp ông thay đổi cục diện này, làm cho Chu Tước Thần Quân nghịch chuyển bất lợi, thậm chí còn khiến Phong Tử Chu bị thương phát động công kích!    

Chu Tước Thần Quân chớp động, đi tới trước mặt Đường Tuấn trong nháy mắt. Ông ta cười nói: “Cậu xuất sắc hơn nhiều so với trong suy nghĩ của tôi đấy.”  

Hôm nay nếu không có Đường Tuấn, ông ta sẽ lành ít dữ nhiều.  

Vẻ mặt của Truy Điện Thần Quân trở nên cứng ngắc, không biết nên làm thế nào cho phải.   

Đối mặt với cấp bậc cường giả như Chu Tước Thần Quân, anh ta như người qua đường vậy, không có bất kỳ năng lực phản kháng nào.    

Chu Tước Thần Quân nói: “Truy Điện, không có việc của cậu nữa rồi. Cậu có thể rời đi trước.”  

Truy Điện Thần Quân nhìn Đường Tuấn, thấy Đường Tuấn khẽ gật đầu, anh ta mới khom người hành lễ với Chu Tước Thần Quân, sau đó rời đi.  

Chu Tước Thần Quân nhìn về phía Mộ Thanh, Mộ Thanh cắn môi, vẻ mặt kiên định.  

Chu Tước Thần Quân thấy thế, cũng không nói thêm gì nữa.   

Vụt! Vụt! Vụt! Vụt! Vụt!  

Năm bóng người từ trong biển lửa của chim chu tước bay ra, ngoại trừ ba người Bạch Long Thần Quân, Hợp Nhất Đao và Trầm Phi Du bình yên vô sự ra thì khí tức của Vạn Hành Vân và Phong Tử Chu đều xuất hiện dấu hiệu hỗn loạn, khóe miệng hai người đều lộ ra vết máu.   

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi