CHIẾN THẦN THÁNH Y

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Năm người đứng chung một chỗ, nhưng không tiếp tục ra tay.  

Bởi vì Đường Tuấn xuất hiện, khiến cho kế hoạch chém giết lần này của họ thất bại.   

Hiện giờ hai người bị thương, Chu Tước Thần Quân lại có Đường Tuấn là người giúp đỡ khiến họ kiêng dè. Mấy người cũng đã không có ý định ra tay nữa.    

Vẻ mặt Vạn Hành Vân không cam lòng, ánh mắt chứa oán hận nồng đậm.  

“Chu Tước, ông đáng chết.”  

Vạn Hành Vân oán độc nói.  

Chu Tước Thần Quân cười lạnh, nói: “Chu Tước tôi đã giết rất nhiều người, Vạn Hành Vân anh thì coi là cái gì chứ. Hôm nay nếu không có bốn người kia, tôi sẽ giết anh.”  

Bạch Long Thần Quân nói: “Vạn Hành Vân, chúng tôi đã đồng ý làm theo kế hoạch của anh. Nhưng bây giờ chúng tôi sẽ không ra tay nữa.”  

Ba người còn lại cũng gật gật đầu.   

Vạn Hành Vân cũng không biết nói cái gì, trở thành Thần Quân là việc không dễ, vì thế, không ai nguyện ý liều chết vì anh ta.  

Bạch Long Thần Quân nhìn về phía Đường Tuấn, cười nói: “Không thể tưởng được trái đất lại có người đạt đến trình độ này. Loại thiên tài như cậu xuất hiện thật sự làm tôi khiếp sợ."           

Giọng nói của Bạch Long Thần Quân không lớn, trong câu nói còn hàm chứa thái độ không nói nên lời. Không khí đột nhiên trở nên tĩnh mịch.           

Mọi người nhìn về phía Đường Tuấn, ánh mắt tràn ngập vẻ khiếp sợ.   

Anh ta đến từ trái đất sao?      

Vạn Hành Vân lạnh lùng nói: “Tàn dư của Thiên Khí Chi Địa có thể đạt tới trình độ này, đúng là nằm ngoài dự liệu của tôi. Chu Tước Thần Quân, ông còn muốn lặp lại vết xe đổ sao?”  

“Anh Dược.” Mộ Thanh nhìn Đường Tuấn, giọng nói run rẩy.           

Đường Tuấn nhíu mày, nói: “Tôi là Đường Tuấn, đến từ Trái đất.”  

Bạch Long Thần Quân giọng hơi lạnh, nói: “Lúc trước người nhìn trộm tôi quả nhiên là cậu. Chu Tước, lúc ấy chắc chắn là ông giúp cậu ta xóa bỏ dấu vết không gian phải không?”  

Chu Tước Thần Quân cười nhạt một tiếng, không phủ nhận.           

Đường Tuấn nhìn Bạch Long Thần Quân, trầm giọng nói: “Bạch Long Thần Quân, anh đã từng nghĩ sẽ có ngày hôm nay chưa?”  

Bạch Long Thần Quân châm chọc cười, nói: “Hôm nay, chẳng lẽ bây giờ cậu có thể giết tôi sao? Nếu như không có Chu Tước bảo vệ, hôm nay nhất định cậu phải chết.”  

Đường Tuấn trầm giọng nói: “Bạch Long, sớm muộn gì cũng có một ngày, tôi sẽ giết chết anh!”  

Bạch Long Thần Quân cười khinh bỉ.  

Anh ta nhìn đám người Minh Thần Quân, nói: “Thân phận của cậu ta, tôi đã nói cho các anh biết, tiếp theo xử lý như thế nào, tùy vào các anh?”   

Nói xong, Bạch Long Thần Quân rời đi.  

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi