CHIẾN THẦN THÁNH Y

“Hoang Tàn Phong, ông cho rằng ông là ai chứ? Cũng chỉ là tiểu nhân đắc chí mà thôi!”  

“Đúng vậy, Hoang Tàn Phong, tốt nhất ông nên nhận rõ hiện thực, người mà ông gọi là anh Đường này trộm thành quả nghiên cứu của bộ tộc chúng ta. Nếu như ông giao anh ta ra, chúng ta còn có thể cân nhắc cho các ông trở về làm Đệ Cửu Mạch.”  

“Hoang Tàn Phong, ông thật nhu nhược. Người của các ông chỉ vừa thức tỉnh không lâu, ông cảm thấy các ông có thể ngăn cản được sự liên thủ của chúng ta sao?”  

Hoang Tàn Phong vừa nói xong, các trưởng lão trong hội trưởng lão và các tộc nhân khác đều nói.  

Giờ phút này, dưới sự hấp dẫn của pháp môn thức tỉnh, họ đều không quan tâm cái gì.  

Hoang Tàn Phong hơi giật mình, thân thể của Đường Tuấn cũng là điều mà ông ta lo lắng.   

Nếu không, ông ta đã sớm để cho tộc nhân ra tay với đám người Hoang Nam Sơn. Ông ta chỉ sợ không cẩn thận làm Đường Tuấn bị thương.           

“Anh Đường, anh cần bao lâu mới có thể khôi phục?”  

Hoang Tàn Phong truyền âm hỏi.           

Đường Tuấn nói: “Khoảng nửa giờ đồng hồ nữa.”         

Hôm nay sức lực của anh đã tiêu hao quá lớn. Nếu như đánh nhau bình thường thì anh cũng không sợ. Nhưng Hoang Nam Sơn là người đạt tinh thần lực cấp tám, hơn nữa thực lực của ông ta cũng vô cùng đáng sợ. Nếu như ra tay, chỉ sợ ở trong thế giới nhỏ thai nghén ra sinh mệnh, là một cường giả vô địch cấp bậc như Hứa Vô Sơn.   

Một khi động thủ, nếu như không cẩn thận thì anh có thể sự sẽ bị thương.          

“Vậy chúng tôi chống đỡ nửa giờ cho cậu.”  

Hoang Tàn Phong trầm giọng nói.  

“Ha ha ha, các ông liệu có chống đỡ được nửa giờ đồng hồ không?”  

Hoang Nam Sơn bỗng nhiên hét lên. Hoang Tàn Phong sợ hãi, hóa ra hai người họ truyền âm nói chuyện đã bị đối phương nghe được. Tu vi của Hoang Nam Sơn vượt xa so với sự tưởng tượng của ông ta.  

Dứt lời, tinh thần lực của Hoang Nam Sơn xuất hiện, đồng thời, sau lưng một thế giới nhỏ từ trong hư không hiện ra, trong nháy mắt hư không bị phong tỏa.   

Trong tay Hoang Nam Sơn xuất hiện một tòa tháp nhỏ, trên thân tháp ngân quang lấp lánh, phong ấn trên hư không vô cùng nghiêm ngặt.  

Đây không khác gì tinh thần công kích. Hoang Vô Dục, Hoang Thái Tức và các tộc nhân mạch khác có tu vi hơi yếu một chút trong nháy mắt đã bị trấn áp.    

Ngay cả Hoang Tàn Phong có tinh thần lực thức tỉnh, đột phá đến cấp tám cũng cảm giác được tinh thần lực bị trấn áp, có chút khó chịu.  

“Là tinh thần bí bảo! Trong tay Hoang Nam Sơn lại có thần vật này!”  

Hoang Tàn Phong nhìn chằm chằm tòa tháp nhỏ màu bạc, trên mặt ông ta vô cùng kinh ngạc.   

Nếu như bình thường, ông ta tập hợp lực lượng của toàn bộ Đệ Cửu Mạch, cũng có thể bảo vệ Đường Tuấn. Nhưng hiện tại Hoang Nam Sơn lại sử dụng tinh thần lực bí bảo, thực lực của Hoang Nam Sơn chắc chắn cao hơn họ nhiều lần.  

“Dốc hết toàn lực cũng không thể để chuyện gì xảy ra với anh Đường.”   

Hoang Tàn Phong quát. 

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi