CHIẾN THẦN THÁNH Y

Đường Tuấn hừ lạnh một tiếng, một luồng tinh thần lực càng thêm mênh mông từ trong thức hải của anh trào ra, trong nháy mắt đã tiêu diệt sạch sẽ âm thanh xâm nhập vào trong cơ thể anh.  

Quảng Chân tiên tử thét chói tai một tiếng, tất cả ảo ảnh trên bầu trời toàn bộ biến mất.  

Quảng Chân tiên tử xuất hiện ở trong tầm mắt mọi người với bộ váy hờ hững, cô ta lộ ra vẻ quyến rũ, ánh mắt mông lung như mơ, không biết trạng thái lúc này của mình là gì.  

Cô ta thế nhưng lại bị tinh thần công kích của mình cắn trả.  

"Hừ, tinh thần công kích chỉ là trò vặt thôi! Xem tôi làm thế nào để giết cô bằng một phát súng!”  

Đường Tuấn đánh bại Quảng Chân tiên tử quá nhanh, Đông Cực Lão Tổ cùng Kinh Thiên Kiếm Tiên một mâu một kiếm mới đến trước người.  

Thần binh trong tay hai người đều là bảo vật cấp bậc đạo khí, uy lực vô cùng.  

Hai tay Đường Tuấn lần lượt thò ra, bắt lấy một mâu một kiếm.  

“Lại dám bất cẩn như vậy, xem tôi chặt đứt tay cậu!”  

Khuôn mặt Kinh Thiên Kiếm Tiên lạnh lùng, bộc phát ra kiếm ý.  

Nhưng đúng lúc này, trên người Đường Tuấn bỗng nhiên bộc phát ra một đoàn ánh sáng hỗn độn màu trắng sữa.  

Trong ánh sáng hỗn độn, còn có từng tiếng rồng ngâm.  

Với hai tiếng răng rắc, Đường Tuấn thế nhưng bẻ gãy một mâu một kiếm! “Đây là thể Hỗn Độn!”  

Dương Thịnh bị Đường Tuấn giẫm dưới chân, sắc mặt đột nhiên biến đổi.  

Mà mọi người Long tộc cũng đồng thời cả kinh, Ngao Cực thất thanh nói: "Ấn ký Tổ Long!”  

Tiếng rồng ngâm trên người Đường Tuấn tuy yếu ớt, nhưng lại cho ông ta một loại lực uy hiếp tự nhiên.  

Những người Long tộc khác cũng cảm giác được sức mạnh huyết mạch trong cơ thể đang sôi trào bất an.  

Mà Kinh Thiên Kiếm Tiên cùng Đông Cực Lão Tổ làm người trong cuộc nên cảm thụ càng sâu, một cảm giác vô cùng nguy hiểm đang dâng lên trong lòng bọn họ.  

Hào quang màu trắng sữa trên người Đường Tuấn b ắn ra, trực tiếp xuyên thủng hai người.  

Một lỗ máu to bằng nắm tay xuất hiện trên ngực hai người.  

Hai người lùi lại, vô cùng hoảng sợ nhìn Đường Tuấn, cả người run rẩy.  

Bọn họ sợ hãi trước sức chiến đấu mà Đường Tuấn biểu hiện ra.  

"Lại là thể Hỗn Độn! Khó trách có thể dẫn đến Tiên Quang Cấm Kỵ xuất hiện.  

Loại thể chất này, là khí linh tuyệt hảo.  

Nói không chừng tôi có thể dùng khí nhập đạo và bước ra một bước kia.”  

Dương Thịnh hoàn toàn không ý thức được tình cảnh của mình, ngược lại có chút gần như điên cuồng cười rộ lên.  

Bốp.  

Một luồng ánh kiếm rơi xuống, giọng nói của Dương Thịnh đột nhiên dừng lại, trong mắt ông ta còn có vẻ không dám tin.  

Vừa rồi Đường Tuấn bẻ gãy nửa đoạn kiếm Kinh Thiên đang nhỏ máu, đầu Dương Thịnh bị anh coi như bóng da đá về phía Đông Cực Lão Tổ cùng Kinh Thiên Kiếm Tiên: "Các người không phải muốn cứu ông ta sao, vậy cho các ngừơi!” 

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi