CHIẾN THẦN THÁNH Y

“Sư huynh, huynh có thể đồng ý với gã ta, tôi rất đề cao bác sĩ Đường.”  

Đúng lúc này, giọng nói của Tư Không Tuyền bỗng nhiên vang lên ở bên tai của Chân Nhân Khổng Long.  

Chân Nhân Khổng Long nghi hoặc mà nhìn về phía Tư Không Tuyền, không rõ Tư Không Tuyền vì cớ gì mà lại có sự tự tin đến như vậy.  

Đám người Tư Không Tuyền, Trì Mãn Đường và Trầm Thanh Đằng nghe thấy cuộc đánh cược này, thiếu chút nữa muốn bật cười thành tiếng. Sau khi Bạch Long Thần Quân lột xác thì đáng sợ đến cỡ nào, bọn họ thực sự rất rõ ràng, tuyệt đối có thể xếp ở vị trí trước top 10 trên bia Kỷ Nguyên, thậm chí còn gần với vị trí xếp nhất hơn. Mà ngay cả Bạch Long Thần Quân uy mãnh mã Đường Tuấn cũng có thể gi ết chết, cũng chứng minh anh có được thực lực có thể xếp trên top 10.  

Dưới một tiền đề như vậy, Đạo Nhất và Ngao Vấn Thiên còn muốn kéo ra chênh lệch tới 10 hạng, đó vốn dĩ là chuyện không có khả năng. Ngoại trừ việc hiện tại hai người có thể trực tiếp trở thành tôn giả, thoát khỏi đánh giả trên bia Kỷ Nguyên, nhưng chuyện này thì lại càng không thể nào.  

“Chân Nhân Khổng Long, chẳng lẽ ngay cả chút dùng khí này ông cũng không có hay sao?” Chân Nhân Thái Huyền cười khẩy nói.  

Chân Nhân Khổng Long cả giận nói: “Được thôi, đánh cuộc thì đánh cuộc.”  

Mới vừa nói dứt lời, Chân Nhân Khổng Long đã có chút hối hận, đây hoàn toàn là lời nói lẫy mà thôi, vốn là không có chút cơ hội thắng nào mà.  

“Khổng Long, tính tính của ông thật đúng là không đổi được mà.”  

Thiên Ma Vương đứng ở một bên cười, ông ta liếc mắt nhìn Đường Tuấn một cái, nói: “Tôi thấy lần này ông thua chắc rồi. Tuy rằng mấy lời lẩm bẩm của lão đạo Thái Huyền quá là thối nát, khiến cho người nghe thấy ghê tởm. Nhưng tôi thấy hai tên nhóc kia quả thực hiểu thắng hơn ông ta không ít.”  

Khổng Long hừ một tiếng, không tiếp tục biện giải nhiều thêm nữa.  

Ngao Vấn Thiên và Đường Tuấn liếc mắt nhìn nhau một cái, nói: “Nỗ lực một chút, cho bọn tôi thêm chút áp lực.”  

“Sẽ, yên tâm đi.” Đường Tuấn cười thản nhiên.  

Ngao Vấn Thiên và Đạo Nhất đi theo Chân Nhân Thái Huyền trở lại bên cạnh Lôi Vũ. Lúc này bên cạnh Lôi Vũ đã tụ tập không ít người, trong đó cũng có hai cha con Mạnh Tinh Hà, Mạnh Thiển.  

“Không cần hai vị Thần Tử ra tay, lát nữa cứ bắt đầu từ tôi đi, khiêu chiến Đường Tuấn. Chờ khi cậu ta ngã xuống dưới chân tôi, hẳn là cậu ta sẽ không còn dũng khí tiếp tục phân cao thấp với hai vị nữa đâu.” Mạnh Tinh Hà dùng ngữ điệu có chút nịnh nọt mà nói.  

Ông ta vốn dĩ đã tính toán muốn nhân cơ hội này diệt trừ Đường Tuấn, nếu có thể bởi vậy mà có được một tầng quan hệ với Long tộc, Thần tộc và Lôi Vũ tầng, quả thực có thể nói là một hòn đá trúng mấy con chim.  

Đối với đề nghị này, mọi người khẽ gật đầu. Trước kia vị trí của Mạnh Tinh Hà trên bia Kỷ Nguyên là hạng trước ba mươi, không cao không thấp, vừa vặn thích hợp.  

Phần lớn những người tu hành muốn tham gia đã tới rồi, nhưng lại chẳng có ai có ý định ra tay bắt đầu cuộc tỷ thí cả.  

“Bọn họ đang chờ đợi Chu Tước thần quân.”  

Chân Nhân Khổng Long thở dài, nghiêm nghị nói: “Nghe nói quan hệ giữa cậu và Chu Tước thần quân không tồi. Vừa rồi nếu Chu Tước thần quân ở đây mà nói, bọn họ nào dám dùng dáng vẻ này mà đối xử với cậu chứ.”  

Trong ánh mắt của Đường Tuấn cũng có chút chờ đợi. Cũng đã rất lâu rồi anh chưa nhìn thấy Chu Tước thần quân.  

Mọi người đợi hồi lâu, nhưng vẫn như cũ không nhìn thấy bóng dáng của Chu Tước thần quân, Thiên Ma Vương nặng nề mà thở dài, nói: “Chu Tước, ông không tới, lần sắp xếp lại vị trí trên bia Kỷ Nguyên này thực sự là chẳng còn gì thú vị nữa.”  

Có vài người cũng âm thầm đáng tiếc, cũng có vài người cảm thấy nhẹ nhàng đi không ít. Chu Tước thần quân không tới, chẳng khác nào có thêm được một cơ hội.  

“Bắt đầu đi.” 

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi