CHIẾN THẦN THÁNH Y

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Còn Hậu Thiên Đạo Thể thì kém hơn một chút, chỉ những người giống như Đường Tuấn, trong quá trình tu luyện võ đạo không ngừng cải thiện nâng cao thân thể, cuối cùng là người đạt tới cảnh giới Vô Cấu. Chỉ vì thiếu đi linh khí bẩm sinh do cơ thể mẹ mang đến mà yếu hơn Tiên Thiên Đạo Thể một chút.  

<

Nhưng dù vậy, Hậu Thiên Đạo Thể trong giới võ đạo vẫn là thể chất mơ ước của vô số võ giả. Mấy trăm năm trước, võ đạo hưng thịnh hơn bây giờ gấp mấy lần, đủ loại thiên kiêu kỳ tài xuất hiện như nấm mọc sau mưa. Ở Tây Nam Kim Cương tự, nơi nổi tiếng về luyện thể, xuất hiện một vị Tông Sư tu thành Hậu Thiên Đạo Thể, vị Tông Sư này cũng chỉ có tu vi cảnh giới Chân Khí trung kỳ, nhưng dựa vào sự dũng mãnh của Hậu Thiên Đạo Thể có thể đánh được các thiên kiêu kỳ tài cùng thế hệ, thậm chí còn đánh bại vài cao thủ cảnh giới Thần Hải!  

Advertisement

Mà sức mạnh của Đạo Thể cũng là vào lúc đó đã chân chính được giới võ đạo và các môn phái lớn coi trọng.  

“Mặc dù bây giờ mình không thể đánh bại được cao thủ cảnh giới Thần Hải, nhưng dựa vào Hậu Thiên Đạo Thể này cũng không thua kém cảnh giới Thần Hải là bao.” Đường Tuấn siết chặt nắm đấm, tiếng sấm bị bóp nghẹt vang lên trong căn phòng yên tĩnh, tạo ra điện trong phòng trống!  

Giống như việc Đằng Vũ Vân nhờ có huyết trì mà tạm thời thăng cấp lên cảnh giới Thần Hải, không có nguyên khí tích tụ nồng hậu thì hoàn toàn không thể đạt đến cảnh giới Thần Hải, nhiều nhất chỉ được một nửa.  

“Không biết Tiểu Hoa và bà Độc khi nào mới trở về, tính toán thời gian cũng không sai biệt lắm.” Đường Tuấn lẩm bẩm.  

“Đường Tuấn, lăn ra đây!” Chính vào lúc này, một giọng nói như sấm đột nhiên vang lên ầm ầm, dường như căn nhà sắp bị âm thanh này làm cho sụp đổ.  

Vẻ mặt Đường Tuấn thay đổi đột ngột, thân hình vừa động đã lao ra khỏi căn phòng yên tĩnh, nhanh chóng chạy đến đại điện của tổ địa.  

Huyền Long Tử và những người khác nghe thấy cũng chạy tới, sắc mặt vô cùng ngưng trọng. Mà đám người Hoa Thanh thì đang ngồi trên ghế với vẻ bộ dạng hả hê.  

“Có chuyện gì thế?” Đường Tuấn nhìn về phía Hoa Thanh và mấy vị trưởng lão tổ địa.  

Hoa Thanh cười nhạt, trong mắt lóe lên một tia đắc ý: “Ngài Đường, là người nhà họ Trương đánh đến cửa. Người nói vừa nãy chính là Trương Viễn Quốc, Hoa cốc chủ và bà Độc cũng trong đội ngũ nhà họ Trương.”  

“Hửm?”  

Đường Tuấn khẽ cau mày.  

Đám trưởng lão tổ địa thấy vậy, trong lòng cười lạnh, tên họ Đường nhà cậu lúc trước chẳng phải rất kiêu ngạo sao? Bây giờ người nhà họ Trương đã tìm đến cửa rồi, cậu còn giết chết con trai người ta, xem cậu còn có thể kiêu ngạo được nữa không.  

“Ngài Đường, nhà họ Trương trên danh nghĩa là chi thứ của tổ địa chúng tôi, tôi ra đó nghênh đón trước.” Hoa Thanh cười nhẹ nói, sau đó quay người đi ra khỏi điện.  

“Haiz. Thật không ngờ Trương Viễn Quốc lại đích thân ra tay, xem tên nhóc đó làm sao chống đỡ?”  

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi