CHIẾN THẦN TRẤN QUỐC

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Diệp Quân Lâm lật xem qua, quả thật có rất nhiều xí nghiệp cỡ lớn bị hắp dẫn.

“À phải, thưa Diệp tiên sinh, Đài truyền hình Tô Hàng cũng như một số phương tiện truyền thông muồn làm một cuộc phỏng vấn bên trong hội trường, tạo tin tức tuyên truyền trước khi khai mạc, không biết ngài thấy sao?”
Người phụ trách hỏi.

“Được chứ, tuyên truyền nhiều hơn cũng tốt mài”
“Phải rồi, ký giả phỏng vấn đại diện đài truyền hình Tô Hàng là ai vậy?”
Diệp Quân Lâm thuận miệng hỏi đại.

“À, để tôi tra lại xem, là ký giả tên Vương Mỹ Kỳ!”
Người phụ trách báo lại.

Diệp Quân Lâm không lên tiếng, chỉ cười.

Đúng thật là oan gia ngõ hẹp nhỉ!
Giây phút này, Vương Mỹ Kỳ cũng như rất nhiều phương tiện truyền thông đêu đã đứng chờ đợi bên ngoài hội trường rồi.

Ä ta vừa nhận được tin tức: Diệp Quân Lâm đã bị tập đoàn Vân Đình sa thải rồi.

Tâm trạng của Vương Mỹ Kỳ lúc này sung sướng đừng hỏi.


Sướng phát ngắt!
Ä ta cười lạnh nhủ thầm: “Diệp Quân Lâm, chuyện này chỉ mới là khởi đầu thôi.

Khó khăn rồi sẽ lũ lượt mà đến với anh! Khi đó, ngay cả cơm nước bình thường anh cũng đừng hòng mua được, rồi cũng sẽ chết đói ở đầu đường xó chợ Tô Hàng này mà thôi.”
“Ha ha ha…”
Nghĩ đến đó, Vương Mỹ Kỳ không thể nhịn được bật cười.

“Chị Mỹ Kỳ sao thế?”
Một đồng nghiệp đứng cạnh tò mò hỏi.

“À, đâu có gì, chỉ là được tự tay trả oán kẻ thù mình thôi ấy mà! Đầy anh ta vào bước đường cùng!”
Vương Mỹ Kỳ khoái chí đến mức đôi mắt cũng híp lại thành hai vằng trăng lưỡi liềm.

“Ôi thế thì đúng là chuyện tốt!”
Mọi người rối rít nịnh bợ.

*Ừ, lát nữa xong việc tôi mời mọi người ăn nhé!”
Tâm trạng Vương Mỹ Kỳ quả thực rất khoan khoái.

“Được rồi.

Bên phía lãnh đạo bảo mọi người có thể vào phỏng vấn, nhưng có một vài thứ tuyệt đối không được làm tin tức phát tán ra ngoài, đây là quy định, thông báo cho mọi người biết!”
Nhân viên công tác tại trung tâm triển lãm thuật lại.

“Hiểu, hiểu!”

Vậy thì hôm nay quả là một cơ hội tốt!
Mình nhất định phải phỏng vấn cho bằng được vị lãnh đạo họ Diệp này mới được.

Nếu như điều kiện cho phép, Vương Mỹ Kỳ còn muốn một chút chuyện lãng mạn nảy sinh thì càng tốt.

Dù sao thì một vị lãnh đạo chưa đến ba mươi tuổi đó…
Quả thực là tuổi trẻ tài cao!
Sau khi vào đến hội trường, ai nấy đều tích cực vùi mình vào công tác.


Bản lĩnh nghề nghiệp mà Vương Mỹ Kỳ dày công rèn giữa vẫn rất tốt.

Hoàn toàn bỏ xa tất cả mọi đồng nghiệp khác.

Ä ta là người đầu tiên hoàn thành nhiệm vụ.

Có điều ả ta cũng không rời khỏi hội trường, mà cứ loanh quanh khắp lối bên trong hội trường.

Ngay khi bước vào trong hội trường, ả ta đã tiến hành đánh giá tổng thể xung quanh.

Chính là vì muốn tìm kiếm vị lãnh đạo Diệp đó.

Nhưng quan sát cả một vòng rồi mà cũng không tìm được đối tượng phù hợp.

E rằng vị lãnh đạo họ Diệp kia đang đứng sau khán đài.

Cho nên ả ta sau đi lòng vòng một hồi thì đi về phía sau bục sân khấu.

họ Diệp này mới được.

Nếu như điều kiện cho phép, Vương Mỹ Kỳ còn muốn một chút chuyện lãng mạn nảy sinh thì càng tốt.

Dù sao thì một vị lãnh đạo chưa đến ba mươi tuổi đó…
Quả thực là tuổi trẻ tài cao!

Sau khi vào đến hội trường, ai nấy đều tích cực vùi mình vào công tác.

Bản lĩnh nghề nghiệp mà Vương Mỹ Kỳ dày công rèn giữa vẫn rất tốt.

Hoàn toàn bỏ xa tất cả mọi đồng nghiệp khác.

Ä ta là người đầu tiên hoàn thành nhiệm vụ.

Có điều ả ta cũng không rời khỏi hội trường, mà cứ loanh quanh khắp lồi bên trong hội trường.

Ngay khi bước vào trong hội trường, ả ta đã tiến hành đánh giá tổng thể xung quanh.

Chính là vì muốn tìm kiếm vị lãnh đạo Diệp đó.

Nhưng quan sát cả một vòng rồi mà cũng không tìm được đối tượng phù hợp.

E rằng vị lãnh đạo họ Diệp kia đang đứng sau khán đài.

Cho nên ả ta sau đi lòng vòng một hồi thì đi về phía sau bục sân khấu..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi