Lúc này Diệp Quân Lâm đôi diện Diệp Nam Huy đang quỳ.
Vừa lúc anh muốn rời đi, Diệp Nam Huy như có chuyện muốn nói.
“Nói đi? Chuyện gì?”
Diệp Quân Lâm hỏi.
“Diệp… Không đúng, hiện tại nên gọi Côn Luân tướng quân!
Côn Luân tướng quân cảm thấy năm đó chúng tôi có thể làm được tất cả sao?”
Diệp Nam Huy hỏi.
Nghe vậy, sắc mặt Diệp Quân Lâm thay đổi, ý thức được vấn đề.
Bây giờ suy nghĩ lại có rất nhiều điểm đáng ngờ.
Tỷ như năm đó Diệp gia là rất khó nuốt chửng tập đoàn Quân Lâm, lại nói đến việc chính mình bị phạm tội thương nghiệp, tội cưỡng gian rồi ở tù, một chuỗi sự việc diễn ra khẳng định có người đang âm thầm gây chuyện, mà Diệp gia lại không có cái năng lực này.
Phía sau Diệp gia còn có người!
Diệp Nam Huy cười cười: “Thật ra năm đó chúng tôi sớm đã có ý định này, nhưng không đủ thực lực, vẫn không dám ra tay.
Nhưng là có một người đột nhiên xuất hiện, giúp đỡ Diệp gia.”
“Người đó là ai?”Để bộ truyện nhanh ra chương hơn thì ủng hộ bạn Editor bằng 1 CICK QUẢNG CÁO này nhé!
Diệp Quân Lâm thanh âm như hàn băng.
“Bạn học cũ của Côn Luân tướng quân cùng tiểu thư Lý Tử Nhiễm là!”
Diệp Nam Huy nói một tràng.
Nghe được cái tên này, Diệp Quân Lâm hít một hơi.
là bạn học trung học cùng anh, cũng là bạn học cùng lớp với Lý Tử Nhiễm.
Năm đó anh cùng cạnh tranh để có được Lý Tử Nhiễm, dĩ nhiên là anh thắng.
Có thể sau đó vẫn không buông tha Lý Tử Nhiễm, cho đến khi bọn họ kết hôn.
Nhưng mà bối cảnh quá lớn!
Nếu nói Diệp gia chỉ mới bước vào cánh cửa danh gia ở Tô Hàng.
Mà gia tộc của là Tiêu gia đây mới thật sự gọi là nhà giàu, gia chưa nói đến gia sản hơn mấy chục tỉ, sản nghiệp trải rộng trong nước và nước ngoài.
So với sự cường đại của Diệp gia thì mạnh hơn gấp 10 lần…
Tiêu gia nằm trong nhóm gia tộc đứng đầu Tô Hàng.
Tiêu gia nhúc nhích, có thể ảnh hưởng đến kinh tế của cả Tô Hàng, đối với loại gia tộc giàu có này, thành phố Tô Hàng luôn có chính sách tương ứng.
Sự ảnh hưởng củaTiêu gia tuyệt đối không nhỏ.
Nếu như nói một câu, Diệp Quân Lâm bị tống vào tù cũng không hề có một chút vấn đề nào.
Diệp Nam Huy nói: “Bởi vì ngài và tiểu thư Lý Tử Nhiễm kết hôn, rất tức giận, là hắn tạo ra tất cả! Mục đích rất đơn giản chính hủy hoại ngài!”
Diệp Quân Lâm rốt cuộc hiểu rõ vì sao Diệp gia ra tay trong đêm tân hôn của anh.
Thì ra là.
Chứng kiến nữ nhân mình yêu kết hôn, hắn không tức giận mới là lạt Diệp Nam Huy tuyệt vọng nói: “Nếu như Diệp gia không nỗi lòng tham, hắn cũng không có cơ hội! Đúng là lỗi vẫn do Diệp gia!”
Diệp Quân Lâm lạnh như băng trừng mắt liếc hắn một cái: “Biết là tốt.”
Đến tối, Diệp Quân Lâm còn chưa quay về.
Lý Tử Nhiễm dù sao cũng phải chấp nhận trước mắt.
|: Lý Thiên Hạo còn cố ý mở tiệc tối, muốn chúc mừng một phen.
Lý Tử Nhiễm mơ mơ màng màng bị Lý Văn Uyên cùng Triệu Nhã Lan mang tới tiệc tối.
“Tiệc tối hôm nay rất đơn giản, thứ nhát, để Lý Tử Nhiễm về lại Lý gia.
Thứ hai, chúc mừng Tử Nhiễm được tự do.
Thứ ba, về sau hạng mục ở Thành Tây phát triển sẽ do Lý gia cùng Tử Nhiễm cùng nhau thực hiện.
Nào, mọi người cùng nhau cạn một cái!”
Lý Thiên Hạo giơ ly rượu lên hô lớn.
Những người khác trong Lý gia cũng nâng ly rượu, vẻ mặt tươi cười.
Hôm nay, mọi người Lý gia như đang đón năm mới.
Lý Văn Uyên miễn cưỡng cười.
Chỉ có Lý Tử Nhiễm như người mắt hồn.
Lý Thiên Hạo nhìn Tử Nhiễm nói: “Tử Nhiễm a, Diệp Quân Lâm không còn, con có thẻ tái giá!? Ở Tô Hàng có bao nhiêu người, con nhất định sẽ tìm được người tốt hơn!”
“Ai dám để vợ tôi tái giá?”
Đúng lúc này, một thanh âm lạnh như băng truyền đến.
Tất cả mọi người đều nhìn về phía cửa.
š Diệp Quân Lâm đứng ở đó, vẫn sống sờ sờ.
“Diệp… Diệp Quân Lâm?”
Lý Thiên Hạo đứng không vững, suýt chút nữa ngã xuống đất.
“Cậu là người hay là quỷ a?”
Trương Tùng sợ đến mức thiếu chút nữa trốn dưới bàn.
Vẻ mặt mọi người đều nghi hoặc cùng hoảng sợ.
Đây là người chết trở về đó nha!.