“Anh xem tôi có phải là quỷ không?”
Diệp Quân Lâm đi đến, trong sự hoảng sợ xung quanh, anh đến trước mặt Trương Tùng.
Trương Tùng run rẫy sờ tayDiệp Quân Lâm.
Anh ta kinh ngạc nói: “Ám, anh vẫn sống? Không có khả năng!”
Diệp Quân Lâm cười lạnh nói: “Lế nào anh hy vọng tôi chết?”
“A? Không phải!”
Trương Tùng thở hồn hễn.
“Quân Lâm!!!”
Lúc này, Lý Tử Nhiễm nhào tới, ôm chặt Diệp Quân Lâm.
Diệp Quân Lâm cũng ôm cô: “Để cho em lo lắng rồi, lỗi của anh!”
Lý Thiên Hạo đột nhiên nghi ngờ: “Không thể nào! Diệp gia cùng Đỗ Việt Sinh không thể để cho anh còn sống!”
“Đúng vậy? Diệp gia muốn đối phó anh thì làm sao anh có thể sống được? Chuyện này không thể nào!”
Những người khác cũng rối rít nói.
Ngay Lý Tử Nhiễm trong ngực Diệp Quân Lâm cũngngắng đầu, nghỉ hoặc nhìn anh: “Đúng vậy, Quân Lâm anh giải quyết thế nào?”
Diệp Quân Lâm sờ đầu cô cười nói: “Anh đã nói với em là sẽ giải quyết được chuyện này.”
Lý Tử Nhiễm đột nhiên nghĩ đến chuyện gì, không nhịn được mà nói: “Sáng sớm hôm nay khi trên đường đi chúng ta thấy quân đội? Dường như họ cũng đến phần mộ Vân Đình! Chẳng lẽ là bọn họ?”
Diệp Quân Lâm mỉm cười: “Đúng rồi, không sai! Hôm nay quân khu Tô Hàng diễn tập quân sự, đúng lúc ở cùng chỗ phần mộ Vân Đình.
Kết quả gặp phải khí thế hung hăng Diệp gia, nên đã trừng phạt bọn họ.
May mắn thiếu tướng nhận Thanh Long biết anh, biết rõ mọi chuyện, trừng phạt nghiêm khắc Diệp gia, đồng thời còn đem Tập Đoàn Quân Lâm trả lại cho anh.”
Sau khi nghe Diệp Quân Lâm giải thích, người Lý gia đều trợn tròn mắt.
Không thể tin được nhìn Diệp Quân Lâm.
Tập đoàn Quân Lâm lại về tay anh ta sao?
Vậy chẳng phải là anh ấy có tài sản hàng lên đến hàng triệu?
Vậy sẽ giống trước kia, Diệp Quân Lâm sẽ khiến mọi người ngưỡng vọng rồi?
“Quân Lâm a, ta…”
Khi Lý Thiên Hạo muốn nịnh bợ Diệp Quân Lâm, kết quả anh đã mang theo Lý Tử Nhiễm rời đi.
Mọi người Lý gia nhanh chóng ra ngoài.
Lý Thiên Hạo hô lớn: “Từ nay về sau, Diệp Quân Lâm niềm tự hào của Lý gia! Mau đuổi theo!”
Chỉ là nhanh chóng đã không còn thấy bóng dáng Diệp Quân Lâm.
Buổi tối, Diệp Quân Lâm dẫn thep Lý Tử Nhiễm đến nhà hàng ở Trung tâm Tô Hàng để ăn mừng.
Đêm nay, Lý Thiên Hạo gọi hơn chục cuộc điện thoại.
Những người khác đều nhanh chóng đến nhà Lý Văn Uyên Mọi người đều muốn nịn bợ Diệp Quân Lân.
Cuối cùng, Diệp Quân Lâm bị ép không chịu nỗi, chỉ có thể nói: “Ngày mai tôi và Tử Nhiễm đi tiếp nhận tập đoàn Quân Lân, các người có thể cùng đi!”
Lúc này mọi người Lý gia mới thôi.
Chỉ là mọi người hưng phấn cảm đêm không ngủ được.
Sáng sớm hôm sau.
Mọi người Lý gia cũng theo Diệp Quân Lâm cùng Lý Tử Nhiễm tới tập đoàn Quân Lâm.
Ngay cả Lý Thiên Hạo cũng đi theo.
Đây như là một việc rất vinh quang.
Ông ta không thể bỏ qua.
Nhìn Tập đoàn Quân Lâm cao hơn mười tầng, mọi người Lý gia vô cùng hưng phấn.
Ngay cả Lý Tử Nhiễm cũng rất hưng phấn.
Ở trong đại sảnh tìm được trước sân khấu tiếp đãi sau, Diệp Quân Lâm trực tiếp cho thấy mục đích: “Tôi là Diệp Quân Lâm, hôm nay tới tiếp nhận Tập Đoàn Quân Lâm!”
Chỉ là lễ tân mờ mịt nhìn anh: “Anh có bị bệnh không? Tới giờ tôi cũng chưa từng nghe nói ai tiếp nhận công ty cả.”
Lý Tử Nhiễm lập tức nói: “Không đúng, không phải Diệp gia rời khỏi Tập đoàn Quân Lâm rồi sao?”
“Đúng vậy, Diệp gia đã rút đi! Nhưng phần lớn các giám đốc đều còn ở đây, huống hồ bọn họ cũng thu hồi tất cả cỗ quyền Diệp gia.”
Trước sân khấu mờ mịt nói.
Lý Tử Nhiễm sắc mặt thay đổi: “Có ý gì?”
“Chẳng lẽ các người không biết Tập đoàn Quân Lâm còn có công ty đứng sau khống chế cỗ phần sao?”
Lễ tân hỏi.
Diệp Quân Lâm lập tức hiểu.
Tiêu gial Tiêu gia khống chế cổ phần Tập đoàn Quân Lâm rồi!
Cho nên nói Tập đoàn Quân Lâm không phải của Diệp gia, mà là Tiêu gial.