CHIẾN THẦN TU LA

Chương 1077

Đinh Hồng Diệu gật đầu: “Cho dù em không nói thì anh cũng sẽ không tha cho ông già kia, để anh ngồi tù nhiều năm như thế, anh phải khiến ông ta sống không bằng chết.”

Hai người rời khỏi nhà giam, lên xe nghênh ngang rời đi.

Ở trên xe.

Đinh Hoàng Liễu mừng rỡ như điên: “Anh, giống như anh đã đoán, Thu Huyền thật sự chuyển hết cổ quyền cho em, vấn đề là em cảm thấy nó nhìn ra điểm không thích hợp, nhưng mà vẫn không từ chối em.”

Đinh Hồng Diệu cười cười.

“Tính cách của em ấy chính là như thế, xử lý mọi việc theo cảm tính, ăn mềm không ăn cứng.”

“Hơn nữa nó cũng ước gì chuyển hết tất cả cổ quyền cho em, cho em đi làm người xấu, cho em gây chuyện với ông cụ và Phong Thành, nó đã có thể rút khỏi vòng xoáy rồi.”

“Tư duy của con gái, tư duy của kẻ yếu chỉ có bấy nhiêu mà thôi.”

Đinh Hoàng Liễu gật đầu: “Chắc chắn là Thu Huyền không thể xử lý chuyện gì, thôi không nói tới nó nữa. Anh cả, có 10% cổ phần của Thu Huyền, chuyện mà chúng ta muốn làm đã thuận lợi hơn rồi.”

Đinh Hồng Diệu gật đầu: “Trước tiên đừng vui mừng quá sớm, anh còn phải lên kế hoạch cho buổi đại hội cổ quyền vào ngày mốt. Ha ha, cho ông già kia một bất ngờ.”

“Bất ngờ hả? Là hốt hoảng thì có?”

“Mặc kệ là cái gì, dù sao cũng sẽ khiến ông già ấy ngạc nhiên há hốc cả mồm, hahaha.”

Đinh Hồng Diệu và Đinh Hoàng Liễu đều nở nụ cười, âm mưu nhằm vào Đinh Trung và nhà họ Đinh đã sắp khép lại?

Thời gian trôi qua rất nhanh, vừa chớp mắt, ngày tổ chức đại hội cổ quyền của nhà họ Đinh đã đến.

Hôm nay tất cả mọi người nhà họ Đinh đều có mặt.

Không riêng gì người có được cổ quyền như Đinh Hoàng Liễu, cho dù những người đã không còn mối quan hệ gì với nhà họ Đinh như Đinh Nhị Tiến cũng có mặt ở đại hội cổ quyền.

Trong phòng họp to lớn có mấy chục cái ghế, mọi người ngồi chật kín cả lại.

Không khí đặc biệt khẩn trương.

Thoạt nhìn, đây giống như là một nghi thức của gia tộc rất bình thường, là một nghi thức mỗi năm tổ chức một lần, làm cho có lệ. Nhưng trên thực tế, nó lại âm thầm mang theo sóng to gió lớn.

Đinh Nhị Tiến ngáp ngắn ngáp dài, thì thào nói: “Tổ chức đại hội cổ quyền cái quái gì, cũng không phân chia cổ quyền cho tôi, vị trí gia chủ cũng không để cho tôi đảm nhiệm. Xời, bệnh hình thức, có cái gì hay ho?”

Đinh Trung ngồi ở đầu bàn họp nhìn Đinh Nhị Tiến, vẻ mặt có chút không hài lòng.

“Yên lặng đi.”

Đinh Trung hét to một tiếng, tất cả mọi người đều ngậm miệng lại, phòng họp còn nháo nhào lúc đầu trong nháy mắt liền yên tĩnh.

Ông ta đảo mắt một vòng, dùng âm thanh vang dội mà nói: “Ngày hôm nay là ngày tổ chức đại hội cổ quyền mỗi năm một lần của nhà họ Đinh, chúng ta dựa theo lệ cũ, chúng ta…”

Đinh Trung nói rất rất nhiều thứ, đám người đều nhìn với vẻ vô hồn.

Rất nhàm chán.

Mấy lời nói như thế mỗi năm đều nói một lần, đến cuối cùng chẳng phải không có chút thay đổi gì à?

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi