CHỒNG TÔI LÀ TỔNG TÀI PHÚC HẮC

Chương 277

Nguyễn Khánh Linh bây giờ đau tới mức không nói ra được lời nào vì lúc nãy Phạm Nhật Minh xoa bóp cho cô, nhưng mà toàn thân cô bây giờ đang ở trạng thái đụng nhẹ là đau chứ đừng nói là được xoa bóp.

Cô cảm thấy tên đàn ông này chắc chắn là cố tình.

Có điều, điều khiến Nguyễn Khánh Linh không ngờ tới là trừ lúc đầu xương cốt cô bị anh xoa bóp như muốn vỡ ra, thì sau một khoảng thời gian trôi qua, cô lại không cảm giác đau nhiều lắm, thậm chí những nơi được anh ta xoa bóp qua thì đều dần dần thoải mái nhẹ nhàng hắn, không còn cảm giác đau nhức như lúc đầu nữa.

Nguyễn Khánh Linh lập tức vui vẻ.

Nhưng mà, khi cơ thể không còn đau đớn nữa, trong đầu cô lại bắt đầu suy nghĩ lung tung, vì sao Phạm Nhật Minh lại mát xa cho mình nhỉ? Lúc nãy anh vẫn còn đang làm việc mà.

Đúng rồi, lần trước nghe anh nói trong điện thoại là chi nhánh công ty bên Anh gặp vấn đề lớn, không biết đã giải quyết xong chưa? Mà bây giờ anh còn có thời gian đứng đây mát xa cho mình.

Nhớ tới việc này, cô liền hỏi: “Chi nhánh công ty ở Anh sao rồi? Đã giải quyết vấn đề xong chưa?”

Nghe cô hỏi vậy, Phạm Nhật Minh khó hiểu hỏi ngược lại cô: “Bên đó làm gì có vấn đề gì?”

Nguyễn Khánh Linh lại nghĩ rằng anh muốn giấu cô, cho nên thành thật nói: “Hôm trước tôi đi ngang qua phòng sách của anh, nghe loáng thoáng được anh gọi điện thoại anh nói với ai là vì tài chính công ty không đủ cho nên phải rút từ trong tài khoản của anh gì gì đó… Có phải là chi nhánh công ty bên kia gặp vấn đề gì không?”

Cô quay đầu lại nhìn anh, động tác mát xa của Phạm Nhật Minh không hề có ý định ngừng lại, nhưng trong đầu anh bây giờ đang nhớ lại theo lời nói của cô.

Sau đó anh mới sực nhớ, hôm đó anh đang gọi điện thoại cho Trần Hữu Nghị thì bị Nguyễn Khánh Linh nghe thấy, chắc là lúc đó cô ấy đã hiểu nhầm.

Nguyễn Khánh Linh nhìn thấy vẻ mặt của Phạm Nhật Minh có chút nghiêm trọng, nhưng lại không trả lời cô, cô còn tưởng là anh cảm thấy bị mất mặt, cho nên cô mới vội vàng nói: “Gặp vấn đề gì cũng không sao, giờ tôi đang cố gắng kiếm tiền, nhất định sẽ trả năm mươi triệu bảng Anh lại cho anh sớm.”

Nghe cô nói thế, Phạm Nhật Minh cũng hiểu được vì sao dạo này cô lại nôn nóng kiếm tiền đến vậy, thì ra cũng là vì mình.

Mặc dù sự thật là Phạm Nhật Minh chẳng gặp phải chuyện gì cả, nhưng mà thấy Nguyễn Khánh Linh quan tâm mình như vậy, trong lòng anh đột nhiên cảm thấy rất ấm áp.

Đột nhiên Nguyễn Khánh Linh lại hỏi anh định trả lương cho cô hai ngày làm thư ký cho anh như thế nào đây.

Phạm Nhật Minh trả lời cô, sau đó Nguyễn Khánh Linh lại ngẫm nghĩ, cô đề nghị nói: “Thật ra thì làm thư ký cũng không tồi, hay là tôi cứ tiếp tục làm thư ký cho anh, anh không cần trả lương cho tôi, mà tôi cũng có thể trả nợ cho anh sớm.”

Ai ngờ nghe cô nói thế, Phạm Nhật Minh nhìn cô cười như không cười nói: “Hay là em lấy thân gán nợ đi.”

Đột nhiên bị Phạm Nhật Minh trêu chọc, Nguyễn Khánh Linh vừa thẹn thùng lại vừa hốt hoảng.

Lấy thân gán nợ. Sao được.

Hơn nữa, sao anh ta lại luôn không đứng đắn như vậy được chứ? Trong giây phút đó, Nguyễn Khánh Linh chỉ cảm thấy những nơi mà cô được anh mát xa đột nhiên nóng rần lên, bàn tay của anh lúc này giống như ngày hôm đó ở suối nước nóng, làm cho trái tim cô rung động.

Nguyễn Khánh Linh sợ nếu bây giờ còn ở đây để anh mát xa nữa thì hai người sẽ có chuyện lớn mất, cho nên cô vội vàng lảo đảo nghiêng người bò từ trên giường dậy, cũng không thèm để ý tới phản ứng của anh.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi