CHỒNG YÊU LÀ QUỶ

Tôi muốn hỏi Giao tiên những hồ yêu kia có phải còn có những khả năng khác chưa bày ra, nhưng tôi còn chưa kịp há miệng hỏi thì Giao tiên đã lên tiếng: “Cụ thể thế nào chúng ta cứ đến xem rồi hãy nói, hiện tại nói cái gì cũng chỉ là suy đoán.”

Nói xong Giao tiên còn nói cho dù những hồ tiên này tiếp theo muốn làm gì thì bọn chúng cũng chỉ là bị người điều khiển mà thôi, chủy thủ kia không thể nào vô duyên vô cớ xuất hiện trong mộ hồ tiên được, mộ phần hồ tiên cũng không phải là nơi người nào cũng có thể vào. Bây giờ ông ta cũng chỉ có một lo âu.

“Lo cái gì?” Đường Dũng nói.

Trên đường đi Đường Dũng không hề lên tiếng, lúc này rốt cuộc ũng lên tiếng.

Từ biểu tình của anh ta tôi có thể nhận ra rõ ràng nếu so với Giao tiên thì anh ta còn lo lắng hơn. Cũng đúng, dù sao những hồ teien kia thì Giao tiên cũng coi như đồng loại, ít nhiều có chút giao tình, còn Đường Dũng chỉ là con người, vạn nhất làm không tốt thì những hồ tiên kia có thể sẽ coi anh ta là kẻ địch.

“Người bỏ cây chủy thủ kia vào mộ phần hồ tiên là ai? Có còn ở trong mộ hay không? Hắn khơi mào tiên nghịch có mục đích gì? Tiên nghịch có lợi gì cho hắn? Chuyện này cùng Dương Dương nhà ta có quan hệ gì?” Giao tiên nói.

Đường Dũng nghe xong sắc mặt liền biến đổi, một lúc sau mới rầu rĩ nói: “Đây gọi là chỉ có một lo âu sao, rõ ràng là một chuỗi lo âu.”

“Ý cũng không sai biệt lắm, ngươi hiểu được là được!” Giao tiên liền nói.

Nói xong ông ta cũng không để ý tới Đường Dũng, mặt đầy tâm sự quay sang một bên nhàm chán nhìn quanh cảnh bên ngoài đang lao vùn vụt qua cửa xe.

Thêm chừng mười phút rốt cuộc xe đã dừng ở cửa khách sạn Hilton, lúc này toàn bộ khách sạn Hilton đã được cách ly để sửa chữa, treo một cái bảng to đùng, trên đó viết “Công trình đang thi công, không phận sự miễn vào”.

“Ôi trời, bọn họ định làm gì đây?” Đường Dũng thấy vậy lẩm bẩm một tiếng.

Sắc mặt Giao tiên cũng cả kinh, sau đó ông ta liền biến mất không thấy, chỉ còn tôi cùng Đường Dũng ở lại với con hồ ly đỏ rực.

“Bọn họ muốn làm gì? Đào mộ tổ tiên nhà ta sao? Cái này không thể đào, nếu như đào thì toàn bộ Giang Minh liền…” Hồ ly đỏ liền nôn nóng, vừa nói vừa co chân quẹt quẹt mặt đất khiến đất đá bắn lên, miệng nó lẩm bẩm nhưng không dám tiến lên, đưa mắt nhìn tôi một lúc rồi lại nhìn Đường Dũng một lúc, chờ hai chúng tôi đưa nó vào bên trong.

Tôi đoán Giao tiên đi ngăn cản các công nhân thi công, cũng muốn đi vào theo.

Nhưng lúc này Đường Dũng lại có ý cản lại, đưa tay chặn trước tôi cùng hồ ly, nói trước tiên chúng tôi ở bên ngoài chờ một lát, Giao tiên còn chưa đi ra ngoài thì ai trong chúng tôi đều không thể tùy tiện vào.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi