CHỒNG YÊU LÀ QUỶ

Nói xong Đường Dũng còn đi quanh bốn phía, ở gần cồng trình tìm được hai cái ghế nhỏ đưa cho tôi một cái, dẫn tôi đến dưới bóng cây ngồi.

“Đường đại sư, tình hình hiện nay nguy cấp, chúng ta chỉ ở nơi này đợi thôi sao?” cáo đỏ nóng lòng, gặp Đường Dũng mặt mày bình tĩnh ngồi xuống thì lập tức rốt ruột.

“Anh không muốn đợi, có thể vào trước, dù sao trước khi hiểu rõ được tình hình bên trong thì chính tôi nửa bước cũng không đi vào, anh cũng đã nói, nếu mộ tổ tiên nhà anh bị đào không thì Giang Minh cũng sẽ nhận lấy tai họa ngập đầu, dựa vào bản lãnh của tôi, trước tiên mang vợ tôi rời đi thì không vấn đề gì, nhưng đi vào trong thì khó nói.” Đường Dũng nói.

Tôi lập tức bị Đường Dũng nói cho không còn gì để nói, đã đến lúc này rồi, anh còn tâm tình trêu đùa tôi.

“Nhưng vợ tôi còn ở bên trong...hai chúng tôi là truyền nhân cuối cùng của gia tốc hồ tiên, nếu vợ tôi chết thì chẳng khác gì gia tộc chúng tôi bị tuyệt hậu...” cáo đỏ vội la lên, nó vò đầu bứt tai muốn vọt vào, nhưng lại thấy e ngại với tình hình không rõ bên trong, thử vài lần cũng không dám xông vào trong dây cách ly.

Tôi nhịn không được, đứng vụt dậy nói: “Cáo đỏ, thấy anh tốt với vợ mình như vậy, tôi mang anh vào!”

Rầm!

Ngay lúc tôi đang nói thì truyền đến một sự rung lắc dữ dội dưới chân, giống như động đất.

Phía cầu thang bộ của Hilton cách dây cách ly không xa cũng vang lên một âm thanh vang rền, cả đoạn câu thang bị sụp xuống.

“Chết tiệt!” Đường Dũng cũng không kiềm được đứng bật dậy, một tay bắt lấy tôi muốn chạy đi.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi