CHỒNG YÊU LÀ QUỶ

Nghĩ tới đây đột nhiên trong lòng tôi có một ý niệm vô cùng chấn động. Chủ nhân trong miệng Lâm Yến Nhi sẽ không phải là vị tổ tiên Tô gia này chứ?

Dẫu sao lúc trước Tô Mộc rất căm ghét Lâm Yến Nhi, hơn nữa chúng tôi cũng đã xác định sau khi anh ấy sống lại sẽ tổ chức kết hôn. Không có lý do gì đột nhiên Tô Mộc lại giở quẻ, sau đó lại bỏ mặc tôi không nghe không hỏi, trong này nhất định có ẩn tình khác. Mà ẩn tình này khả năng lớn nhất cũng là vì vị tổ tiên Tô gia này!

Nghĩ tới đây thân thể tôi không nhịn được phát run, trong lòng từng trận lạnh lẽo. Nếu như chủ nhân của Lâm Yến Nhi thật sự là vị tổ tiên Tô gia này thì quá đáng sợ!

Dẫu sao ông ta sống lâu như vậy, Tô gia cũng là một tay ông ta khai sáng, mà Lâm Yến Nhi lại là đầu sỏ hủy diệt Tô gia, nếu như Lâm Yến Nhi thật sự là thủ hạ của ông ta thì không phải chuyện hủy diệt Tô gia kia là lệnh của chính ông ta hay sao?!

Thân thể tôi run rẩy lợi hại, Giao tiên nhận ra tôi không bình thường, giơ tay lên lau mồ hôi lạnh trên trán tôi, nhỏ giọng nói: “Dương Dương, ngươi suy nghĩ nhiều rồi. Cõi đời này bất kỳ ai cũng có thể làm tổn hại Tô gia nhưng tuyệt đối sẽ không thể là ông ta, ai có thể gây tổn thương ngươi nhưng tuyệt đối ông ta cũng sẽ không làm tổn thương ngươi.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi