CHÚA TỂ CHI VƯƠNG

Ẩn Long Hồ, tại hòn đảo giữa hồ.

Trưởng lão cao tầng của liên minh Thập Nhị Tông lần lượt từng người đầu hàng, trên mặt tràn đầy bất đắc dĩ và cay đắng.

Trên hòn đảo có một thanh niên mặc huyền y, tay cầm quạt sắt, lơ lửng trên không, hai đồng tử lạnh lùng không u, kỳ lạ nhất chính là làn da trên toàn thân hắn hiển động một tầng ánh sáng kim loại, thậm chí ngay cả y phục và tóc phảng phất cũng bị kim thiết đồng hóa.

Khí tức kim loại lạnh lẽo như băng, giống như thủy ngân trút xuống, thẩm thấu trong hư không, ngay cả không khí cũng cô đọng ngay cả một chút gió nhẹ cũng không có.

- Thiết Tiêu Chân Chủ, liên minh Thập Nhị Tông chúng ta đã đầu hàng nguyện ý thần phục Thiết Long Cường Quốc, chẳng lẽ ngươi vẫn muốn đuổi tận giết tuyệt?

Thái Thượng trưởng lão của Vân Kiếm Tông cố nén lửa giận, khóe miệng tràn ra vết máu.

Thân là người tu hành kiếm đạo Chân Huyền cấp. Lúc trước hắn đã chém ra một kiếm lôi đình lên người Thiết Tiêu Chân Chủ, thế nhưng chỉ bắn ra một trận tia lửa, lông tóc đối phương không hề bị thương tổn. Không chỉ có vậy. Chính bản thân hắn còn bị một luồng lực lượng đáng sợ chấn thương

Trưởng lão của mười hai Tông còn lại đều giận mà không dám nói gì, trong lòng tâm thần bất định, không hề có nổi một tia ý niệm phản kháng trong đầu.

Chân Chủ cấp đối với bọn họ mà nói quả là cấp bậc quá xa xôi.

Hiểu Nguyệt Tông Đại trưởng lão thầm than:

- Trước kia. Thiết Long Cường Quốc và Thiên Phong Cường Quốc đều có một vị Chân Chủ cấp. Đây là mấu chốt duy trì thế cân bằng Nhưng bây giờ. Thiết Long Cường Quốc lại xuất hiện thêm một vị Chân Chủ cấp, nhất cử liền thay đổi toàn bộ cục diện.

Một vị Chân Chủ cấp xuất hiện, liền ảnh hưởng tới thế cục của một mảnh địa vực khổng lồ.

Bọn họ đứng trên đỉnh cao, quan sát chúng sinh, nhất cử nhất niệm đều ảnh hưởng tới vận mệnh của ngàn vạn người.

“Thiết Tiêu Chân Chủ” trôi nổi giữa không trung lạnh lùng vô tình, không hề lên tiếng.

Bên phía Thiết Long Cường Quốc, người thần bí che lụa đen lấy ra một quyền trục kỳ lạ. Bên trên không ghi chép gì, dài chừng vài thước.

- Toàn bộ người có tu vi Chân Linh cảnh của Hoành Vân Thập Tam Quốc các ngươi đều phải ký tên lên Huyết Khế Quyển Trục này để hạ huyết khế ước.

Người thần bí che lụa đen đạm mạc nói.

Đuổi tận giết tuyệt liên minh Thập Nhị Tông Thiết Long Cường Quốc cũng không có chỗ tốt gì. Hơn nữa, muốn chính thức diệt trừ nhổ sạch tận gốc mười hai Tông môn đã thâm căn cố đế cũng không phải chuyện dễ.

Cách làm cao minh nhất chính là khiến cho thế lực Tông môn này trở thành phụ thuộc, đạt được lợi ích hóa tốt nhất.

Trưởng lão của liên minh Thập Nhị Tông đều liếc nhìn nhau, trong mắt lộ vẻ bất đắc dĩ.

Huyết khế ước cũng giống như thư đầu hàng mà quan trọng hơn là nó có lực ước thúc cường đại. Một khi dùng máu của mình ký kết lên khế ước, như vậy sẽ sinh ra lực ước thúc vô hình, không phải là trò đùa.

Thời gian nửa chén trà qua đi.

Trưởng lão cao tầng của liên minh Thập Nhị Tông đều lần lượt ký huyết khế ước lên “Huyết Khế Quyển Trục”, dùng máu xác nhận.

Về phần Cổ U Điện, bản thân vốn đã là một phần của một phân đà trong Xích Nguyệt Ma Giáo, thuộc về phía trận doanh của Thiết Long Cường Quốc, đương nhiên không cần tham dự.

Vù...

Thiết Tiêu Chân Chủ ở trên không trung vẻ mặt không biểu tình, hóa thành một đạo ánh sáng phóng về phía chân trời, rất nhanh đã biến mất.

Chân Chủ cấp hiện thân không đến nửa canh giờ, từ đầu đến cuối đều chưa từng xuất thủ, vô thanh vô tức đã phá vỡ chiến cuộc.

Liên minh Thập Nhị Tông quy hàng, tin tức rất nhanh chóng truyền đi khắp Thế giới Tông môn của Hoành Vân Thập Tam Quốc chấn động tám phương

Không lâu sau, cường giả của Thiết Long Cường Quốc liền nhập trú vào mười hai Tông một ít chức vụ cao tầng cũng có chút biến động

Trong đó, Hiểu Nguyệt Tông...

Vân Hải chân nhân được đề bạt làm Tông chủ mới của Hiểu Nguyệt Tông trở thành người phát ngôn của Thiết Long Cường Quốc.

Đại trưởng lão vì mất một cánh tay sau trận đại chiến trước, lại tiêu hao Chân Linh nguyên, tu vi đại giảm, lui khỏi vị trí thứ hai.

Vân Hải chân nhân rất được Thiết Long Cường Quốc tín nhiệm, lại được Trượng lão chấp pháp trong Tông môn ủng hộ, nhất cử trở thành nhân vật có thực quyền nhất Hiểu Nguyệt Tông

Sau khi bổ nhiệm Tông môn, Vân Hải chân nhân nhanh chóng truyền đạt mệnh lệnh: Đuổi giết phản đồ Triệu Phong

- Triệu Phong không tuân thủ Tông quy, mục vô tôn trưởng (*), tự tiện bỏ trốn, lập tức truy bắt về Tông, nếu có phản kháng thì giết không luận tội.

(*) trong mắt không có tôn trưởng

Thanh âm uy nghiêm vô tình của Vân Hải chân nhân truyền khắp đại điện.

Mệnh lệnh này rất nhanh liền truyền từ trên xuống dưới Tông phái.

Không chỉ vậy, Hiểu Nguyệt Tông còn treo giải thường lớn để bắt giết Triệu Phong

Chỉ cần là người cung cấp manh mối có liên quan tới Triệu Phong sẽ nhận được giải thường một vạn nguyên tinh thạch hạ phẩm, số lượng này đối với Chân Nhân cấp cũng không phải là con số nhỏ.

Về phần bắt giết được Triệu Phong các loại ban thưởng còn giá trị gấp mười lần.

Đại trưởng lão và Lục Nguyệt Mỗ Mỗ lui khỏi vị trí thứ hai, bảo trì trầm mặc đối với toàn bộ thế cục của Tông môn. Vân Hải chân nhân không tìm được lý do gì, cũng không nắm chắc tuyệt đối nên cũng không dám xuống tay với bọn họ.

Nhất thời, từ cao xuống thấp Hiểu Nguyệt Tông đều lòng người bàng hoàng

Chẳng qua, Vân Hải chân nhận cũng là người vô cùng thủ đoạn, làm việc quyết đoán, thường phạt phân minh, cho nên rất nhanh thu được nhân tâm của một nhóm người.

Trong Hoành Vân Thiên Lâm, khu rừng sương mù.

Triệu Phong gần đây vẫn một mực tìm hiểu bí thuật tinh thần, ý đồ muốn hóa giải “U Hồn ấn ký”.

Chỉ cần U Hồn ẩn ký còn ở trên người ngày nào thì loại cảm giác buồn nôn như âm hồn bất tán sẽ không bao giờ biến mất.

Thế nhưng cấp độ của U Hồn ấn ký này cực cao, Thần Linh nhãn của Triệu Phong mặc dù có thể cảm ứng được sự hiện hữu của nó, thế nhưng muốn hóa giải thì lại thập phần khó khăn.

- Chỉ cần “U Hồn ấn ký” còn ợ trên người ta một ngày thì an nguy của tạ vẫn sẽ bị uy hiếp. Nếu như bộ khô lâu thần bí cấp bậc Đường chủ kia khôi phục thực lực đến đỉnh phong e rằng...

Triệu Phong tìm đọc những pháp môn bí thuật tinh thần trong đầu, thế nhưng đều thúc thủ vô sách.

Sau khi tự củng cố tu vi cảnh giới, thời gian đã trôi qua một tháng

Bí thuật tinh thần của Triệu Phong đã có bước tiến bộ nhảy vọt, đã hiểu rõ nguyên lý của “U Hồn ấn ký”.

- Có lẽ U Hồn ẩn ký sử dụng lực lượng loại linh thể hồn phách, có chút giống lực lượng thần bí của Bách Phần Trớ Chú, không hề có bất kỳ tính công kích nào, chỉ để lại một dấu hiệu trên người của ta, cho nên Thần Linh nhãn không sinh ra kháng cự theo bản năng

Rốt cuộc Triệu Phong đã có chút đầu mối.

Tiếp thẹo, hắn còn một biện pháp nữa, đó chính là lợi dụng lực lượng của “Bách Phần Trớ Chú”, lấy độc trị độc, hóa giải U Hồn ấn ký.

Thế nhưng Bách Phần Trớ Chú này quá mức hung hiểm, Triệu Phong cũng phải suy nghĩ đôi chút.

Nửa ngày sau...

Triệu Phong lại lần nữa tiến vào Bách Phần Trớ Chú, trong hư không xuất hiện một luồng lực lượng vô hình âm trâm khủng bô, ý đồ từ sau lưng xâm nhập vào thân thể của hắn, nhưng lại bị khí tức Thái cổ của Thần Linh nhãn đẩy lui.

Meo meo!

Trước khi Triệu Phong hành động, hắn đưa tay kéo Tiểu Tặc Miêu ra, để cho tiểu thần côn này xem bói cho hắn một phen.

Tiểu Tặc Miêu khẽ gật đầu, vẻ mặt tự ngạo, lấy ra đồng tiền cổ ném lên không trung, đồng tiền tung lên cao, sau đó rơi xuống giữa hai chiếc móng của nó.

Sau khi tiếp lấy đồng tiền cổ, Tiểu Tặc Miêu khẽ nhíu mày, lúc thì gật đầu, lúc thì lắc đầu.

Giữa Triệu Phong và Tiểu Tặc Miêu có một mối liên hệ thần bí, sau khi thu được đáp án thì lại tương đôi có chút mơ hồ, có lẽ Tiểu Tặc Miêu cũng không rõ nguyên cớ.

- Chỉ có thể thử một phen thôi.

Ít nhất Triệu Phong cũng nhìn thấy được một điểm từ trong quẻ bói của Tiểu Tặc Miêu, có lẽ không phải là cục diện cửu tử nhất sinh.

Trước đây, lúc Tiểu Tặc Miêu xem bói, phần lớn đều linh nghiệm.

Ngay sau đó, Triệu Phong khoanh chân ngồi xuống, dùng Thần Linh nhãn thúc dục bí thuật tinh thần, cảm ứng sự tồn tại của U Hồn ấn ký.

Cùng lúc đó, hắn vận chuyển lực lượng huyết mạch, tầng huyết dịch màu xanh trong thể nội xâm nhập vào không gian của mắt trái, ngăn cách tiểu vực sâu màu xanh lại.

Một khi ngăn cách tiểu vực sâu này, mắt trái của Triệu Phong sẽ khôi phục màu đen vốn có, hơn nữa cũng mất đi ánh sáng.

Nói một cách đại khái thì Triệu Phong đã tạm thời phong bế lực lượng của Thần Linh nhãn.

Quả nhiên.

Lúc tiểu vực sâu màu xanh bị bao phủ thì trong lực lượng nguyền rủa vô hình trong hư không lập tức từ sau lưng Triệu Phong ập đến.

Toàn thân Triệu Phong khẽ rùng một cái, thúc dục lực lượng huyết mạch, chỉ cách tuyệt đại bộ phận của tiểu vực sâu, không dám che phủ hết toàn bộ.

Dù vậy thì vẫn có một tia lực lượng nguyền rủa tiếp xúc với thân thể của Triệu Phong.

Toàn thân Triệu Phong phát lạnh, phảng phất có vô số cánh tay chảy đầm đìa máu đang nhai nuốt huyết nhục và tạng phủ của mình.

Dưới thời khắc mấu chốt này, hắn bỗng nhiên thúc dục bí thuật tinh thần, cố ý bộc lộ một phần sơ hở, dẫn dắt lực lượng nguyền rủa.

Lực lượng nguyền rủa này như có một loại linh tính, lập tức xâm nhập về phía “sơ hở” của hắn, giống như nước trong hồ chảy về một lỗ hổng vậy.

Sơ hở mà Triệu Phong để lộ chính là vị trí mà U Hồn ẩn ký tồn tại.

Phụt phụt phụt...

Trong mơ hồ, dường như truyền đến âm thanh quỷ dị nào đó.

Nếu như Thần Linh nhãn của Triệu Phong có thể tập trung vào sau lưng, nhất định có thể phát hiện từng cánh tay hư vô trắng bệch chảy máu đâm đỉa đang thò vào trong người hắn.

Nếu không có một phần lực lượng của Thần Linh nhãn ngăn cách, e rằng Triệu Phong đã bị lực lượng nguyền rủa này “ký sinh”.

Thời gian chậm rãi trôi qua, trạng thái sinh cơ của Triệu Phong đã suy yếu đôi chút, vẻ mặt có phần tái nhợt.

Hắn chỉ có thể thúc đục lực lượng huyết mạch và chân lực để cố thủ toàn thân.

Lực lượng huyết mạch có khả năng chống đỡ nhất định, nhưng chỉ có thể thuyên chuyển một bộ phận, còn những phần khác đều dùng để ngăn cách tiểu “vực sâu” màu xanh.

Nhưng chân lực lại chậm rãi suy kiệt trước lực lượng nguyền rủa này.

Thấy loại tình huống như vậy, Triệu Phong gần như muốn từ bỏ, thế nhưng hắn cũng phát hiện khí tức của “U Hồn ấn ký” đã biến mất.

Sinh cơ và chân lực của Triệu Phong cũng theo U Hồn ấn ký mà suy kiệt.

Cũng may là có lực lượng huyết mạch chống đỡ, nếu không thì e rằng tính mạng bổn nguyên của Triệu Phong đã bị ăn mòn rồi.

Ba ngày sau...

Triệu Phong chậm rãi thở ra một hơi, thu hồi tầng huyết dịch màu xanh đang che kín tiểu vực sâu ở không gian của mắt trái.

Lúc này, U Hồn ấn ký trên người hắn cuối cùng cũng biến mất, nhưng chân lực trong thể nội của hắn cũng suy yếu đi một bậc.

- Rốt cuộc có đáng giá hay không?

Triệu Phong lẩm bẩm, lại nhìn về phía Tiểu Tặc Miêu trên vai.

Thì ra, lúc hóa giải U Hồn ấn ký, tu vi của Triệu Phong đã rơi xuống Lục trọng thiên, Tiểu Tặc Miêu khẽ nheo mắt lại, không trả lời hắn.

Triệu Phong rời khỏi Bách Phần cấm địa, kiểm tra thân thể, phát hiện mặc dù tu vi của mình đã hạ xuống nhưng cảnh giới lại càng trở nên vững chắc hơn, tiềm năng trong thể nội còn lớn hơn so với lúc vẫn còn tu vi Thất trọng thiên.

Giống như đang xây một tòa nhả, kiến trúc tầng dưới cùng càng kiên cố, thì kiến trúc thượng tầng mới có thể xây cao được.

Triệu Phong đột nhiên có loại cảm giác như vậy, bởi vì trong Liên minh thịnh hội, hắn liên tục đột phá hai trọng thiên, lại mượn nhờ ngoại lực của dược vật, tu vi thực lực tăng vọt quá nhanh

Nhưng bây giờ, vấn đề đó đã không còn tồn tại nữa.

Sau khi hóa giải ẩn hoạn U Hồn ấn ký, mặc dù Triệu Phong bị rơi xuống một cảnh giới, thế nhưng căn cơ lại càng ổn định hơn, tiềm lực tăng mạnh

Một miếng ăn một miếng uống đều đã được định trước.

Cùng lúc đó...

Tại Thiết Long Cường Quốc ở phương xa, trên một tòa tế đản thần bí.

- U Hồn ấn ký bị hóa giải... Làm sao có thể chứ... Chẳng lẽ có Tôn Giả Đan Nguyên cảnh nào ra tay?

Thanh âm khàn khàn vang vọng có một loại hàn ý giống như xuyên thấu vào linh hồn, những người cấp bậc Chân Nhân cấp ở đây đều khẽ rùng mình

Chủ nhân của thanh âm là một người khô lâu mặc áo đen nạm vàng toàn thân đều là xương cốt màu trắng hếu, bên trong hiện động một tia ánh sáng tím u ám

- Không đúng... Đó là lực lượng của Bách Phần Trớ Chú.

Sắc mặt của Đường chủ khô lâu bỗng nhiên biến đổi.

- Đường chủ đại nhân, người bước vào Bách Phần cấm địa đều khó tránh khỏi một kiếm, người bị thi triển chú thuật hẳn là đã vẫn lạc rồi.

Một Huyết Thi Ngân Văn ở bên cạnh cười hềnh hệch.

Đường chủ khô lâu khẽ gật đầu, nếu như thuật giả đã chết thì ấn ký cũng tự nhiên sẽ biến mất.

- Đường chủ, về chuyện “Bách Phần cấm địa” kia...

Hộ pháp Huyết Cương Đà nói với vẻ thăm dò.

- Nơi đó chính là cơ mật của Thánh giáo, nếu không phải vạn bất đắc dĩ, bồn tọa cũng sẽ không bước vào mảnh cấm khu đó. Những chuyện nảy, ngươi cũng không cần phải biết.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi