CHÚA TỂ CHI VƯƠNG

Khu rừng sương mù.

Triệu Phong khoanh chân ngôi, đột nhiên mở mắt. Khí sắc trên mặt đã khôi phục bình thường.

Hiện nay. Hắn ngoại trừ tu vi đã rơi xuống Lục trọng thiên Thoát Phàm Cảnh ra, những phương diện khác đều không thua kém gì lúc còn ở thời kỳ đỉnh phong trong Liên minh thịnh hội.

Đương nhiên.

Tạo nghệ bí thuật tinh thần của hắn hiện nay còn tinh thâm hơn cả lúc Liên minh thịnh hội. Dù sao thì một tháng vừa qua, hắn cũng đã bỏ rất nhiều công sức nghiên cứu hóa giải “U Hồn ấn ký”.

- Sau khi hóa giải U Hồn ấn ký, ít nhất ta sẽ không cần lo lắng bị Cổ U Điện hay cường giả Xích Nguyệt Ma Giáo chú ý nữa.

Trong lòng Triệu Phong cân nhắc, cũng không hối hận.

U Hồn ấn ký có tính nguy hiểm rất cao, bị đối phương gắt gao chú ý, hơn nữa còn là tồn tại cấp Chân Linh cảnh, hắn cũng không cam đoan lần sau bị chú ý sẽ gặp được thời tiết dông tố.

Tính toán thời gian một phen, Triệu Phong phát hiện, thời gian hai tháng mà Đại trưởng lão đã ước định với minh, hiện tại đã trôi qua hai phần ba.

Dựa theo ước định, hắn phải rời khỏi Hoành Vân Thập Tam Quốc trong hai tháng, tiến về “Thiên Bồng đại quốc”, để chấp hành nhiệm vụ cơ mật.

Cho dù trong lòng Triệu Phong có chút không Cầm Tâm, thế nhưng hắn vẫn ly khai.

Đồng thời, Triệu Phong cũng rất muốn bước vào sân khấu Tông môn càng đặc sắc và rộng lớn hơn.

Lần trước, Triệu Phong nhìn thấy địa điểm của Hoành Vân Thập Tam Quốc ở tại một góc nhỏ trên bản đồ của Bắc đại lục, không khỏi có chút kinh hãi.

Hai ngày sau...

Triệu Phong đơn độc một mình tiến vào thành Vũ Dương, phát hiện mọi thứ của Triệu tộc vẫn như thường lệ.

Hấn không chào hỏi với bất kỳ người nào trong Triệu tộc.

Nhưng chẳng biết tại sao, trong lòng Triệu Phong vẫn có một loại cảm giác bất an, phảng phất như đang bị nhìn chăm chú.

Hắn không dám dừng lại, nhanh chóng rời khỏi thành Vũ Dương.

Không lâu sau, tiếng xé gió truyền đến.

- Triệu Phong! Đừng hòng chạy! Theo ta về Tông môn nhận tội.

Một âm thanh hùng hồn chói tai, từ sau lưng vang lên.

Người đến là một trung niên mặc áo bào tím rộng thùng thình, tay cầm một thanh thần binh Phàm cấp thượng phẩm, dẫn đầu gần mười tên đệ tử trên Lục trọng thiên Thoát Phàm Cảnh đuổi theo phía sau.

- Trở về Tông môn nhận tội?

Triệu Phong sững sờ.

Triệu Phong cũng biết tên trung niên áo bào tím tu vi nửa bước Chân Linh cảnh kia, chính là một vị Phó đường chủ có sức chiến đấu rất mạnh trong Tông môn.

- Còn không thúc thủ chịu trói!

Trung niên áo bào tím thúc dục thần binh thượng phẩm trong tay, cương phong nổi lên bốn phía, từng đạo sóng nhận giống như đao khí tử thanh sắc, uy năng hàn khí cường đại ngưng kết, lập tức bao phủ phương viên mười trượng

Đùng đùng!

Trong tay Triệu Phong xẹt lên một trận hồ quang điện sấm sét, tia điện màu xanh giống như độc xà cực nhỏ, tốc độ kinh người, phóng tới chỗ đám trung niên áo bào tím.

Hai luồng lực lượng va chạm vào nhau, thân hình trung niên áo bào tím bạo lui, toàn thận cứng đờ, khẽ run rẩy, khó có thể tiếp tục xông lên, cánh tay cầm đao cháy đen, tóc tai bốc lên một luồng khói xanh khét lẹt.

Tiểu đội do hắn dẫn đầu bị dư âm của dòng điện ảnh hưởng, thân hình tê dại, có người còn trực tiếp té ngã xuống đất, khó có thể nhúc nhích.

- Đây là thực lực của hạng nhất Liên minh thịnh hội sao?

Chi tiểu đội của Hiểu Nguyệt Tông lập tức hoảng sợ vô cùng.

Chỉ một chiêu, lực áp nửa bước Chân Linh cảnh, còn khiến cho những người còn lại trong tiểu đội tạm thời mất đi chiến lực, đây là thực lực khủng bố cỡ nào?

- Nghe nói lúc Triệu Phong còn ở Liên minh thịnh hội thì hắn đã tấn chức Thất trọng thiên Thoát Phàm Cảnh, không biết tại sao bây giờ lại rơi xuống một trọng thiên. Nếu vẫn là lúc hắn ở thời kỳ đỉnh phong, e rằng..

Trung niên áo bào tím hít sâu một hơi, cưỡng chế cơn hoảng sợ trong lòng.

Từ lúc Tông môn treo giải thường, hắn đã mơ hồ nghe qua uy danh của Triệu Phong, nhưng lúc đó hắn vẫn không phục, bản thân hắn ở trong hàng ngũ nửa bước Chân Linh cảnh của Tông môn cũng có thực lực xếp trong ba hạng đầu, một tên tiểu bối có lợi hại đi nữa thì cũng há có thể so sánh với mình?

Nhưng chính vì tự cho mình là cao thủ nên bây giờ hắn lại càng kinh hãi hơn, chỗ đáng sợ của Triệu Phong còn vượt qua cả truyền thuyết.

Dù sao thì hiện nay tu vi của Triệu Phong cũng rơi xuống Lục trọng thiên Thoát Phàm Cảnh, chênh lệch với nửa bước Chân Linh cảnh đến hai cấp bậc.

- Là ai phái các ngươi tới truy sát ta?

Sắc mặt Triệu Phong trầm xuống.

Bởi vì tu vi rơi xuống Lục trọng thiên, hơn nữa vừa rồi cũng không sử dụng lực lượng huyết mạch, cho nên một kích vừa rồi chỉ miễn cưỡng ngăn chặn được đối phương mà thôi.

- Triệu Phong! Vân Hải tông chủ đã có lệnh, truy nã ngươi khắp Hoành Vân Thập Tam Quốc. Nếu như phản kháng thì giết không luận tội! Ta khuyên ngươi tốt nhất vẫn nên thúc thủ chịu trói, trở về Tông môn nhận tội, như vậy còn giữ được tính mạng

Trung niên áo bào tím có chút kiêng kỵ, không dám khinh suất đối đầu.

Một bên, hắn phải đợi tiểu đội khôi phục chiến lực, một bên thì kéo dài thời gian, chờ hậu viện của Tông môn đến.

Lúc Vân Hãi tông chủ hạ lệnh đã từng dặn dò, chỉ cần nhìn thấy Triệu Phong thì phải tận lực nghĩ biện pháp kéo dài thời gian, thông báo cho cấp trưởng lão ra tay.

Một tên hậu bối Thoát Phàm Cảnh còn phải đợi Chân Linh cảnh ra tay?

Trung niên áo bào tím thầm nghĩ, lúc trước Vân Hải tông chủ dặn dò cũng không phải là không có đạo lý.

- Vân Hãi tông chủ? Giết không luận tội?

Trong lòng Triệu Phong càng phát lạnh.

Tiếp đó.

Triệu Phong dứt khoát thúc dục lực lượng huyết mạch, chỉ trong chốc lát đã đánh trọng thương đám người trung niên áo bào tím.

Trung niên áo bào tím chỉ chống cự được vài chiêu liền thổ huyết bại trận, thậm chí còn bị phế đi một cánh tay.

Nếu không niệm tình Tông môn ngày xưa, Triệu Phong đã sớm hạ sát thủ, đuổi tận giết tuyệt rồi.

- Ta hỏi ngươi, trong hai tháng gần đây, Hiểu Nguyệt Tông và Hoành Vân Thập Tam Quốc đã xảy ra chuyện gì?

Ánh mắt Triệu Phong đột nhiên tập trung nhìn về phía một tên Thất trọng thiên Thoát Phàm Cảnh khác.

Tên Chấp sự Thất trọng thiên kia chợt cảm thấy tâm thần hoàng loạn, giống như tâm linh bị khống chế, biết gì thì đáp nấy.

Một hỏi một đáp, Triệu Phong đã đại khái nắm rõ thế cục của Hiểu Nguyệt Tông và Hoành Vân Thập Tam Quốc hiện nay.

- Chân Chủ hàng lâm? Liên minh Thập Nhị Tông đều đầu hàng toàn bộ?

- Tên phản đồ Vân Hải chân nhân này, không ngờ lại còn trở thành Tông chủ của Hiểu Nguyệt Tông, còn treo giải thường truy nã ta trong phạm vi Hoành Vân Thập Tam Quốc.

Một đống tin tức này lập tức khiến Triệu Phong vừa, sợ vừa giận.

Chân Chủ hàng lâm khiến trong lòng hắn cám thấy khiếp sợ và bất lực.

Cho dù hắn không đích thân có mặt ở tràng diện ngày đó, nhưng nghĩ đến cao tầng của liên minh Thập Nhị Tông, dưới tình huống binh lực gần như gấp đôi lại có thể quyết đoán đầu hàng, cũng có thể đoán ra được đôi chút.

Ngày đó, tại Ẩn Long Hồ, Vân Hải chân nhân đã đánh lén Hiểu Nguyệt Tông chủ, là hung thủ giết chết Tông chủ tiền nhiệm.

Hiểu Nguyệt Tông chủ trước kia là người đoan trang thánh mỹ. Lúc Triệu Phong từ trong Phù Loan Thí Luyện xông ra, đám người trưởng lão chấp pháp muốn chất vần Triệu Phong, nhưng cuối cùng lại bị mỹ nữ Tông chủ và Đại trưởng lão chống đỡ, cùng bảo vệ Triệu Phong.

Hơn nữa, vị mỹ nữ Tông chủ kia còn là sư tôn của Nhiễm Tiểu Uyển, trong lòng Triệu Phong vẫn một mực tôn kính nàng ta.

- Tên Vân Hải chân nhân này...

Trong mắt Triệu Phong lóe lên sát cơ lạnh thấu xương, lần đầu tiên nảy sinh sát ý mãnh liệt vô cùng đối với một người nào đó.

Trước kia, vì muốn giúp Quảng Quân Hầu giải trừ một trận ác khí, Triệu Phong đã thảm nghĩ rằng sau này sẽ đường đường chính chính đánh bại Vân Hải chân nhân, khiến đối phương mất sạch thể diện là xong

Nhưng hắn nào ngờ, Vân Hải chân nhân lại giảo hoạt như thế, đã phản bội Hiểu Nguyệt Tông từ lâu, lại còn đánh lén giết mỹ nữ Tông chủ, còn treo giải thưởng truy nã mình trong phạm vi Hoành Vân Thập Tam Quốc.

Cũng may là trong Hiểu Nguyệt Tông vẫn còn Đại trưởng lão và Lục Nguyệt Mỗ Mỗ, có hai người này ở đó, những người của Triệu tộc có liên quan tới Triệu Phong vẫn được sắp xếp thỏa đáng

- Lần này tạm thời tha cho các ngươi một mạng lần sau sẽ giết không luận tội.

Thân hình Triệu Phong lóe lên, hồ quang điện bạo nổ, hóa thành bóng mờ ảm đạm, rất nhanh biến mất vô ảnh vô tung

Hắn không dám dừng lại đây lâu, nếu như Chân Linh cảnh tới đây, với tu vi Lục trọng thiên hiện tại của hắn, căn bản không thể trốn thoát.

Triệu Phong vừa rời đi, khoảng chừng một canh giờ sau thì trưởng lão Chấp Pháp của Hiểu Nguyệt Tông đã đuổi tới.

Trưởng lão Chấp Pháp chính là sư tôn của đệ tử chân truyền Lục Hổ lúc trước.

Trong Phù Loan Thí Luyện, Lục Hổ đã bị Triệu Phong một cước đá bay, trưởng lão Chấp Pháp vẫn luôn canh cánh chuyện này trong lòng.

Hơn nữa, sau Phù Loan Thí Luyện, Triệu Phong lại còn nhất cử phá tan âm mưu hỏi tội của đám người trưởng lão Chấp Pháp.

Sau khi Vận Hải chân nhân trở thành Tông chủ, trưởng lão Chấp Pháp chính là người ủng hộ lớn nhất.

Khi trưởng lão Chấp Pháp đuổi tới, liền tìm kiếm khắp nơi, nhưng vẫn không tìm được nơi hạ lạc của Triệu Phong

Triệu Phong có Âm Ảnh Phi Phong lại che giấu khí tức, khi bị đuổi giết liền trốn vào Hoành Vân Thiên Lâm.

- Nếu vạn nhất bị buộc vào tuyệt cảnh, ta sẽ trốn vào “Bách Phần cấm địa”, cho dù là Chân Chủ cấp cũng không dám khinh suất tiến vào đó.

Bất luận là hắn hay Tiểu Tặc Miêu, đều có khả năng ẩn nấp cường đại, sau khi tiến vào Hoành Vân Thiên Lâm, cơ bản đã an toàn.

- Xem ra phải nhanh chóng rời khỏi mảnh đất thị phi Hoành Vân Thập Tam Quốc này thôi.

Triệu Phong nản lòng thoái chí, đã có ý định ra đi.

Hiện nay, Hoành Vân Thập Tam Quốc đã không còn đất cho hắn dung thân nữa, còn không băng viễn độn (*), tiến vào thánh địa đại quốc của Bắc đại lục, tiến vào Thế giới Tông môn càng rộng lớn hơn.

(*) chạy đi thật xa

Ngay trong hôm đó, Triệu Phong lên đường, hướng tới khu vực bên ngoài Hoành Vân Thập Tam Quốc.

Trên đường đi, Triệu Phong tận lực chạy ở những chỗ hoang vu ít người, dù vậy, khi hắn dùng Thần Linh nhãn thì vẫn nhiều lần phát hiện có bóng dáng của người tu hành, thậm chí người của Xích Nguyệt Ma Giáo.

Có một lần, tung tích của Triệu Phong bị một tên đệ tử tầng dưới cùng của Tông môn vô tình phát hiện, muốn đi báo cáo, nhưng ngay lập tức bị Triệu Phong thúc dục bí thuật tinh thần, diệt trừ ngay.

Hình tượng độc nhãn tóc xanh của Triệu Phong rất dễ khiến người khác chú ý, trong Liên minh thịnh hội, hắn đã nhất cử thành danh, bây giờ lại trở thành đối tượng bị Hoành Vân Thập Tam Quốc treo giải thường muốn không bị phát hiện, quá thật rất khó.

Triệu Phong dứt khoát làm một cái mũ rộng vành che lụa đen, che kín toàn bộ đầu và tóc.

Vì cấp tốc lên đường nên Triệu Phong trong Hoành Vân Thiên Lâm đã thi triển bí thuật tinh thần, khống chế một Yêu Thú “Thanh Phong Yến” cấp bậc Thất trọng thiên làm tọa kỵ.

Thanh Phong Yến là một loài chim, thể tích không lớn, lúc mở ra hai cánh thì ước chừng hai ba trượng

Nhưng nếu vì vậy mà đánh giá thấp nó thì quả thật thập phần sai lẩm.

Lông trên toàn thân Thanh Phong Yến vừa nhẹ vừa bén như đao, công kích cũng cực kỳ sắc bén.

Luận tốc độ phi hành, trong hàng ngũ Thất trọng thiên thì nó cũng ở đỉnh phong luận lực công kích cũng là đỉnh phong Chẳng qua, phòng ngự của nó lại tương đối yếu, thể chất và lực lượng không thể sánh bằng những hung thú cùng cấp khác.

Thường thường trong hoang dã mà gặp phải Thanh Phong Yến, cho dù là cường giả nửa bước Chân Linh cảnh cũng phải kiêng kỵ, thậm chí thối lui.

Nhưng với tạo nghệ bí thuật tinh thần của Triệu Phong hiện nay, đã có thể nhẹ nhàng khống chế được Thanh Phong Yến, hơn nữa Thanh Phong Yến cũng không am hiểu về phòng ngự tinh thần.

Vù...

Thanh Phong Yến phi hành giống như một lưỡi đao bạc, nhanh như tia chớp, nhanh chóng biến mất vào tầng mây.

- Chỉ tốc độ phi hành đơn thuần thì Thanh Phong Yến này đã có thể sánh ngang với Chân Nhân Cấp rồi.

Triệu Phong vô cùng mừng rỡ.

Chân Nhân cấp mặc dù cũng có năng lực phi hành, thế nhưng cùng chỉ phi hành rất ngắn ngủi, tiêu hao khá nhiều, luận phi hành đường dài, thì không thể nào so sánh với các loài Linh thú phi cầm.

Cũng chính vì vậy, Linh thú phi cầm trong Thế giới Tông môn cũng vô cùng hiếm thấy, muốn thuần hóa cũng cực kỳ khó khăn.

Nhưng tất cả những chuyện này đối với Triệu Phong mà nói, cũng không có gì khó khăn.

Không đến mười ngày sau, Triệu Phong đã bay ra khỏi phạm vi của Hoành Vân Thập Tam Quốc. Thạnh Phong Yến quả không khiến Triệu Phong thất vọng, toàn lực phi hành thì một ngày có thể bay mấy vạn dặm.

Nhưng Triệu Phong không biết rằng, thiên tài cũng đồng dạng ly khai khỏi phạm vi Hoành Vân Thập Tam Quốc, hơn nữa còn bị treo giải thường đuổi giết cũng không phải chỉ có một mình hắn.

Còn có hai người khác, đó chính là Thương Vũ Nguyệt và Triệu Vũ Phi.

Chẳng qua, giải thường của Thương Vũ Nguyệt và Triệu Vũ Phi lại nhỏ hơn hắn rất nhiều.

Triệu Phong xếp hạng nhất trong Liên minh thịnh hội, Vân Hãi chân nhân bởi vì ghen ghét và lo lắng cho nên hạ lệnh treo thường đuổi giết trong phạm vi Hoành Vân Thập Tam Quốc còn cao hơn cả Chân Linh cảnh.

Thoáng cái đã mấy tháng trôi qua.

Bất luận là Triệu Phong, Triệu Vũ Phi hay Thương Vũ Nguyệt đều đã biến mất khỏi phạm vi của Hoành Vân Thập Tam Quốc, hơn nữa, trong thời gian ngắn cũng không trở về, giống như Thương Vũ Nguyệt đã biến mất một cách thần bí lúc còn ở thành Vũ Dương.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi