CHUYỆN TRONG HẺM


Tình trạng khách đến ngày càng đông chỉ có tăng chứ không giảm, đến cả Quý Kim Ngọc cũng quyết địn ra tay trợ giúp con gái cưng.

Cảnh Hạ Vũ cũng ngừng nhận tranh đặt vẽ, ngoại trừ việc đi dạy thêm, thời gian còn lại đều toàn tâm toàn ý phụ Quý Ninh Hinh một tay.

Đến tối sẽ cùng về nhà nàng ăn cơm.

Chẳng hiểu vì sao người kéo về ngày một nhiều.

Thậm chí còn có cả phóng viên truyền hình đến đưa tin.

Chỉ có thể lý giải rằng tiền thuê mặt bằng trong hẻm không cao, phù hợp chi phí đối với những người muốn tự kinh doanh.

Sau khi đã ổn định, những cửa hàng kia bắt đầu quảng cáo rầm rộ, từ đó khách đến ngày càng đông hơn.

Ngoài lý do đó thật sự không tìm được lời giải thích nào phù hợp hơn nữa.

Quý Ninh Hinh cũng đành chấp nhận rằng con hẻm nhỏ trước kia im lìm giờ đây sẽ càng lúc càng náo nhiệt hơn.

Không ít người đến đều ồn ào đòi Quý Ninh Hinh lập weibo cho Nhất Niệm, họ muốn dù cho có bận rộn cũng có thể ngắm quán từ xa, Nhất Niệm có tác dụng thư giãn rất tốt.
Lý Niệm Dao ở một bên lải nhải, thêm Cảnh Hạ Vũ cũng ủng hộ nên Quý Ninh Hinh không còn cách nào khác đành phải thuận theo bọn họ, lập tài khoản cho Nhất Niệm.

Bài đăng đầu tiên là chín bức ảnh của Nhất Niệm, làm bài viết khai sinh cho nó.

Quý Ninh Hinh hỏi ý Cảnh Hạ Vũ, chụp những bức tranh cô vẽ đăng lên giới thiệu món, cũng làm hình ảnh minh hoạ trong thực đơn.

Phía dưới bài đăng có không ít bình luận, đa số là mê nét vẽ trong tranh.

[Tiểu ca ca]: Tuy chỉ là tranh vẽ nhưng nhìn khá ngon miệng
[Quai bảo bảo]: Không những nhìn ngon mà còn đẹp nữa
[Hôm nay có làm việc]: Người ở xa như tôi chỉ có thể tủi thân ngắm nhìn.
Nhìn hiệu quả tương tác tốt như vậy, Quý Ninh Hinh vô cùng hài lòng, đăng thêm một bài viết.
@Nhất Niệm Quán V: Cảm ơn mọi người đã yêu thích, những bức tranh kia đều là một tay hoạ sĩ nhà mình vẽ ra.

Rất đẹp đúng không nào?
Phía dưới khu bình luận lại sôi sục, người biết rất ít, người không biết thì ầm ĩ đòi Quý Ninh Hinh để hoạ sĩ kia xuất hiện.

Nàng vui vẻ xem náo nhiệt, để lại hai chữ "bí mật" rồi cũng mặc kệ dân tình bàn tán.

Với tình hình hiện tại, việc cần làm chính là tuyển thêm nhân viên phụ việc, san sẻ một phần trách nhiệm với Lý Niệm Dao.
***
"Có phải đến lúc đưa Tiểu Hùng đi triệt sản rồi không?"
Vào một buổi tối nào đó, khi quán đã thưa bớt khách, Quý Ninh Hinh ngồi ở quầy pha chế nhìn Tiểu Hùng ra chiều đăm chiêu, sau đó hỏi Cảnh Hạ Vũ đang lau dọn ở bên kia.

Nghe nàng hỏi, Cảnh Hạ Vũ dừng lại việc trong tay, nghiêm túc suy nghĩ.

Tính ra kể từ ngày mang chú chó nhỏ này về cũng đã khá lâu, thể hình của nó cũng to ra không ít, đủ tuổi để đi triệt sản rồi, tránh đêm dài lắm mộng đi gieo tương tư cho con gái nhà người khác.

"Hình như là thế, lựa hôm nào không bận em mang nó đến bệnh viện xem thử"
"Chị đi với em"
"Có tiện không? Quán dạo này đông khách lắm"
"Không sao, đã thuê thêm nhân viên rồi mà, để Niệm Dao trông hộ.

Dù sao chị cũng là một trong hai người mẹ của nó mà"
Không hiểu sao sau khi nghe những lời này, trong đầu Cảnh Hạ Vũ lại có vài suy nghĩ không đứng đắn.

Gương mặt nhẹ ửng hồng, nhưng vì khoảng cách khá xa lại ở góc khuất nên Quý Ninh Hinh không thể nhìn thấy.
"Được, vậy để em hẹn lịch với họ"
...!

Chính vì quyết định như thế mà giờ đây người ta thấy giữa sảnh bệnh viện có một chú chó Alaska to xác đang run rẩy trốn dưới chân Quý Ninh Hinh.

Hai chân trước của nó ôm chặt lấy đùi nàng, nói thế nào cũng không buông ra.

Quý Ninh Hinh dùng đủ loại lời ngon tiếng ngọt dụ dỗ bất thành, đến những cây xúc xích thơm ngon hấp dẫn cũng không lay động được nó.

Dù sao thì trừ bỏ lần đầu đến đi vì được nhặt, đến giờ nó vẫn chưa ghé lại bệnh viện lần nào.
Cuối cùng, các bác sĩ phải đưa ra hạ sách.

Họ tiến đến chỗ Cảnh Hạ Vũ ra vẻ muốn tấn công cô, Tiểu Hùng bên kia dù rất sợ nhưng thấy chủ nhân của mình bị nguy hiểm, nó vẫn dũng cảm chạy tới bảo vệ Cảnh Hạ Vũ.
Chỉ đợi có vậy, các bác sĩ liền xông đến ôm nó chạy vào phòng phẫu thuật.

Không lâu sau, y tá từ phòng phẫu thuật đi ra thông báo triệt sản đã thành công.

Cảnh Hạ Vũ cùng Quý Ninh Hinh vào xem, chỉ thấy anh bạn nhỏ nằm xụi lơ trên giường, lưỡi lè ra cả một đoạn, mắt trợn ngược lên trên bất tỉnh nhân sự trông rất buồn cười.

Quý Ninh Hinh nhanh chóng lấy điện thoại ra vừa quay vừa chụp, sau đó đăng lên weibo của Nhất Niệm.

Tranh thủ bêu xấu nó.
@Nhất Niệm Quán V: Bạn nhỏ của mọi người xong đời trai rồi, hahaha.

[Hình ảnh]
Bên dưới ngay lập tức có vô số bình luận trêu chọc vui vẻ.
Cảnh Hạ Vũ một bên nghe bác sĩ dặn dò những điều cần lưu ý sau khi triệt sản, nhưng ánh mắt ôn nhu vẫn không quên nhìn Quý Ninh Hinh, trong mắt toàn là sự cưng chiều.

Mà người nào đó chỉ lo nhìn điện thoại, vô tình để lỡ khoảnh khắc quý giá này.

Đợi Tiểu Hùng tỉnh dậy, Cảnh Hạ Vũ cho nó vào ba lô thú cưng, cùng Quý Ninh Hinh đưa nó về nhà.

Không biết đến khi tỉnh dậy nó sẽ có phản ứng như thế nào nữa.

Kết quả.
Sau khi Tiểu Hùng tỉnh lại, biết bản thân không còn gì để mất, nó liền giận dỗi.

Chui vào trong cái ổ nhỏ của mình, nằm quay lưng lại với thế giới bên ngoài.

Mặc kệ hai người mẹ kia có dỗ dành thế nào cũng không thèm để ý tới.
Quý Ninh Hinh cùng Cảnh Hạ Vũ rất nhẹ nhàng, không hề đe doạ nếu nó không nghe lời thì sẽ không cần nó nữa, hay đại loại những câu tương tự khác.
Hai người đều nhất quán suy nghĩ rằng, dù là con người hay động vật đều sẽ nghe hiểu lời nói, cũng sẽ biết buồn lẫn tổn thương.

Những lời nói người khác xem như đùa giỡn vô tình, khi vào tai đối tượng cần nghe có khi nó sẽ mang một hàm nghĩa khác.
Tiểu Hùng là đứa nhỏ thông minh, nó cũng sẽ biết vui biết buồn.

Chẳng hạn như hiện tại, nó đã buồn lắm rồi, hai người các cô không muốn làm nó thêm tổn thương.

Chỉ đơn giản thay phiên nhau an ủi nó, nói những lời dễ nghe giúp nó vượt qua cú sốc đầu đời.
Dù sau thì nó cũng vừa mới lớn, vẫn còn chưa nếm trải được hương vị mối tình đầu mà..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi