CỐ TỔNG LẠI PHÁT ĐIÊN RỒI

Chương 394

“Như vậy trái với quy tắc…”, giám đốc cãi lại theo bản năng, nhưng nói được một nửa, liếc thấy gương mặt lạnh tanh của Cố Khiết Thần, chỉ đành gật đầu: “Vậy chúng tôi chờ ở bên ngoài, cô cần gì thì cứ gọi”.

Bọn họ ra ngoài rồi nhẹ nhàng đóng cửa lại.

Hứa Tịnh Nhi lập tức thu hồi dáng vẻ õng ẹo, bước đến trước bàn giám sát, điều khiển con chuột, bắt đầu tìm đoạn camera buổi tối mà cô cần tìm.

Cô muốn xác định trước xem có phải đoạn camera đó đã mất hay không.

Cố Khiết Thần không làm phiền cô, chỉ yên lặng đứng ở phía sau, nhìn dáng vẻ tập trung nghiêm túc của cô, khóe môi không khỏi cong lên.

Sở dĩ anh không hạn chế cô làm việc, dù cho thỉnh thoảng cô bị thương, dù cho anh có đau lòng, thì anh vẫn muốn bảo vệ tất cả những thứ cô yêu thích. Cô thích cái gì, anh cũng sẽ thích cái đó.

Hứa Tịnh Nhi tìm kiếm một lượt, những video có thể ghi lại cảnh sau khi Lý Huy Hoàng và Ôn Tiểu San vào câu lạc bộ tối hôm đó, bất kể là ở đại sảnh, thang máy, hành lang, đều bị xóa sạch sẽ.

Vậy là không còn chứng cứ trực tiếp có thể chứng minh Ôn Tiểu San uống say rồi mới bị Lý Huy Hoàng đưa vào đây.

Lẽ nào đến đây rồi mà phải công cốc như vậy sao?

Hứa Tịnh Nhi nhíu mày suy nghĩ, xem còn điểm đột phá nào không. Bỗng nhiên khóe mắt cô liếc thấy Cố Khiết Thần ở sau lưng, đầu cô chợt lóe lên.

Đúng rồi, còn một nơi nữa!

Cô nhớ vừa rồi lúc cô gọi điện thoại cho Cố Khiết Thần, anh nói đang lái xe, cô lập tức nhớ ra trong số các chi tiết Ôn Tiểu San nói với cô, có nhắc đến việc Lý Huy Hoàng lái xe, mang cô ta đang say khướt đến câu lạc bộ.

Anh ta lái xe đến, thì xe của anh ta hoặc là đỗ ở cổng câu lạc bộ, hoặc là lái thẳng vào bãi đỗ xe dưới tầng hầm của câu lạc bộ, có lẽ sẽ bị camera quay được.

Hứa Tịnh Nhi vốn dĩ có chút chán nản, trong phút chốc lại bừng bừng khí thế, di chuyển con chuột, bắt đầu tìm từng đoạn video ở cổng và bãi đỗ xe tối ngày hôm đó.

Trời không phụ lòng người, Hứa Tịnh Nhi đã tìm được một đoạn video.

Camera quay được cảnh xe của Lý Huy Hoàng dừng ở bãi đỗ xe dưới tầng hầm. Sau khi tắt máy, anh ta đẩy cửa xuống xe, sau đó vòng qua ghế lái phụ, mở cửa xe, ôm Ôn Tiểu San ra, đi về phía thang máy.

Ôn Tiểu San dựa đầu vào vai anh ta, mắt nhắm nghiền, nhìn có vẻ đúng là đã uống say, bất tỉnh nhân sự.

Cô nghĩ, sở dĩ đoạn video này vẫn chưa bị Lý Huy Hoàng cho người xóa đi, là vì chỉ quay được mười mấy giây, nếu không tập trung tỉ mỉ, cho dù nhìn thấy cũng sẽ bỏ qua.

Thế nên mới nói lưới trời tuy thưa nhưng khó lọt! Đã làm chuyện xấu, dù có che giấu đến đâu thì giấy vẫn không gói được lửa.

Hứa Tịnh Nhi lấy điện thoại ra quay lại đoạn video này, sau đó đứng dậy, vui vẻ nói với Cố Khiết Thần: “Xong rồi, chúng ta đi thôi”.

Ánh mắt của Cố Khiết Thần chạm phải nụ cười của cô, khóe môi cũng hơi cong lên, gật đầu: “Đi thôi”.

Kịch vẫn phải diễn cho xong, Hứa Tịnh Nhi tự giác đi về phía Cố Khiết Thần, khoác cánh tay anh. Ánh mắt anh kín đáo liếc qua, khóe môi càng cong hơn.

Giám đốc vẫn sốt ruột chờ sau cánh cửa, chỉ sợ câu lạc bộ bọn họ quả thực có người tay chân không sạch sẽ, dám lấy trộm nhẫn kết hôn của vợ cậu Cố. Lúc này nghe thấy tiếng cửa mở, cả người ông ta run rẩy, nhìn về phía hai người đang bước ra ngoài.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi