CỐ TỔNG LẠI PHÁT ĐIÊN RỒI

Chương 556

Cứ như chỉ dừng thêm chút nữa, thì sẽ không thể đi nổi.

Chiếc xe biến mất trong màn đêm, Hứa Tịnh Nhi quay người trở về phòng, trở về giường, lăn qua lăn lại không thể ngủ được nữa.

Cảm giác giường rộng quá, phòng rộng quá, căn nhà càng rộng hơn…

Cố Khiết Thần mới đi có một lúc, cô đã bắt đầu nhớ anh rồi.

Cảm nhận được điều đó, Hứa Tịnh Nhi lại nghĩ bản thân quá kém cỏi, tại sao lại giống như một cô gái đang yêu vậy chứ, rõ ràng hai người đã kết hôn rồi mà.

Nhưng…

Có lẽ là vì đã từng mất đi, rồi cô và Cố Khiết Thần lại cùng nhau đi đến ngày hôm nay, không chỉ không dễ dàng gì, mà cô còn có cảm giác không chân thực, lúc nào cũng như đang đi bộ trên một lớp băng mỏng.

Chắc là vì đêm quá yên tĩnh, cô lại một thân một mình, nên mới bắt đầu nghĩ linh tinh.

Hứa Tịnh Nhi tự gõ vào đầu mình, nhắm mắt lại, cố ép bản thân đi vào giấc ngủ.

Chín giờ sáng, xe của Tiêu Thuần đã đỗ trước cửa tòa nhà.

Hứa Tịnh Nhi vừa nói chuyện điện thoại với cô ấy, vừa bỏ đồ bơi vào vali, sau đó kiểm tra xem mình có sót đồ gì không.

Tiêu Thuần nói: “Tịnh Nhi, cho dù có không mang đồ theo, thì đến đó thiếu đâu mua đấy, mình đây có thiếu tiền đâu~”.

“Được rồi, mình sắp xếp xong rồi, mình xuống luôn đây”.

Hứa Tịnh Nhi kéo khóa vali, rồi đeo chiếc ba lô nhỏ, một tay cầm điện thoại, một tay kéo theo vali đi xuống dưới nhà.

Tiêu Thuần đã đổi xe, trước đây chạy con xe màu đỏ, lần này đổi sang một chiếc G63 màu đen, con gái lái loại xe lớn như thế này thực sự là rất ngầu.

Hứa Tịnh Nhi mở cửa ghế phụ, ngồi vào trong, sau đó ném vali ra ghế sau, thắt dây an toàn, cười nói: “Xuất phát!”.

Tiêu Thuần đạp chân ga, chiếc xe lao vút đi.

Hôm nay là cuối tuần, trên đường rất ít người đi làm, đường thông hè thoáng, thời tiết cũng hiếm khi đẹp như vậy, nắng ngập tràn, trời xanh mây trắng cao bất tận.

Hứa Tịnh Nhi mở loa, đài vang lên tiếng hát ngọt ngào của một nữ ca sĩ, cô ấy hát bài “Một người như mùa hạ, một người giống mùa thu”.

Cô bất giác nhoẻn miệng cười, quay đầu sang nhìn Tiêu Thuần: “Thuần Thuần, cậu vẫn nghe bài này à?”.

Đây là bài hát bọn họ thích nghe nhất hồi đi học, có thể coi là bài hát tình bạn của họ, hồi đó cũng khá là hot.

Trong đó, câu hát mà bọn họ thích nhất là: Nếu không phải là cậu, mình sẽ không tin, tình bạn còn khăng khít hơn cả tình yêu.

Sắc mặt Tiêu Thuần tái mét. Nhưng cô ấy nhanh chóng lên tiếng: “Chẳng phải gần đây thịnh hành nhạc xưa sao? Thế nên mình tìm mấy bài như vậy nghe”.

“Nhạc xưa cũng nghe nhiều lần vậy à?”, Hứa Tịnh Nhi cười tít mắt.

“Cứ nghe bài này là mình nhớ tới thời đi học cuồng dại, chẳng sợ gì, chuyện gì cũng dám làm”.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi