CÔ VỢ ẨN HÔN CỦA LỤC THIẾU

Chương 1303

Có thể đây chính là cảm giác được một người yêu thương, che chở trong lòng bàn tay.

“Em ngồi xuống đi, anh nhìn xem thế nào.”

Nam Khuê vừa mới ngồi xuống đã thấy Lục Kiến Thành ngồi xổm xuống bên cạnh cô.

Dùng một bàn tay cởi bỏ giày của cô.

Một chút cũng không chê bẩn, ngón tay mảnh khảnh của Lục Kiến Thành nhẹ nhàng nhéo nhéo chân của cô, hỏi: “Chỗ này? Chỗ này sao?”

“Đúng vậy, đúng là ở chỗ đó.”

Tìm được đúng chỗ, Lục Kiến Thành liền nhẹ nhàng xoa bóp cho cô.

Hoàn toàn không để ý đến sự hâm mộ của những nhân viên bán hàng xung quanh.

Nói chính xác thì những người xung quanh sau khi nhìn thấy cảnh tượng này chính là không nhịn được mà vừa hâm mộ vừa ghen tị.

Sau khi mang lại giày, Nam Khuê vừa đứng dậy định rời đi thì chuông điện thoại reo lên.

Thấy đó là cuộc gọi của Đông Họa, cô cũng không suy nghĩ nhiều liền trực tiếp trả lời.

“Alô, Họa Họa.”

“Khuê Khuê, mình đang ở bệnh viện. Vừa rồi Chu đại ca, liền…chính là Chu Tiễn Nam đang ở trong bệnh viện. Anh ấy và một số đồng nghiệp bị thương trong lúc làm nhiệm vụ. Anh ấy nói rằng anh ấy muốn cậu trị liệu cho anh ấy.”

Dù gì thì cũng là bạn bè, hơn nữa cũng đã từng đào hết tim phổi ra đối với cô, đối xử tốt với cô bất chấp mọi thứ.

Nam Khuê làm sao có thể dửng dưng khi nghe tin anh bị thương được đây?

“Thế nào rồi? Rất nghiêm trọng sao?”

“Anh ấy không sao nhưng đồng nghiệp của anh ấy không tốt lắm. Họ đã chuyển vào phòng mổ rồi. Ca mổ do chính chủ nhiệm thực hiện, chúng tớ vẫn đang chờ kết quả.”

Nghe được tin anh không có gì nghiêm trọng, Nam Khuê thở phào nhẹ nhõm một hơi.

“Tuy nhiên, lúc mình muốn chữa trị vết thương cho anh ấy thì anh ấy từ chối. Cậu nói xem, có phải là anh ấy muốn cậu tới cho nên mới từ chối hay không?”

Sau khi bình tĩnh lại một chút, Nam Khuê phân tích: “Có lẽ là vậy nhưng đây chắc chắn không phải là nguyên nhân chủ yếu. ”

“Quan hệ của anh với đồng nghiệp quả thật vô cùng tốt, hầu hết các đồng nghiệp đều là người kề vai chiến đấu cùng anh, chính là tình nghĩa đồng sinh cộng tử. Có lẽ do tính mạng của đồng nghiệp đang bị đe dọa, anh ấy quá khẩn trương cùng căng thẳng cho nên mới không có tâm trạng để xử lý vết thương của chính mình.”

“Cậu chờ một lát, chờ đến khi đồng nghiệp của anh ấy thuận lợi ra khỏi phòng phẫu thuật lại hỏi lại một lần nữa xem sao!”

“Được Khuê Khuê, mình đã hiểu rồi.”

Sau khi cúp điện thoại, Lục Kiến Thành nhướng mày nhìn về phía Nam Khuê: “Thật sự không nhìn một chút sao?”

Nam Khuê lắc đầu: “Không cần, về mặt y thuật, em cũng đã hao phí mất mấy năm nay, hiện tại y thuật của Họa Họa so với em còn cao minh hơn rất nhiều.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi