CÔ VỢ ẨN HÔN CỦA LỤC THIẾU

Chương 1661

“Chôn trong biển lửa, không còn hài cốt.”

“Vụ việc này rất chấn động vào thời điểm đó. Chú đã đến dự lễ tưởng niệm đó, và có ấn tượng khá sâu sắc. Có vẻ như người này được liệt kê trong số các cảnh sát đã qua đời.”

Chu Tiễn Nam lại ngửi được một ít khác thường: “Nếu đã như thế thì tại sao tài liệu lại đơn giản như vậy, chỉ ghi chép là qua đời vì nổ xe, theo quy định, chết khi thi hành nhiệm vụ thường có truy phong.”

“Hơn nữa hồ sơ của ông ấy ở cục cảnh sát cũng rất đơn giản, chỉ có vài chữ.”

Phùng Thao xoa mi tâm: “Tiễn Nam, người đã mất rồi, cháu cần gì phải cố chấp như vậy?

“Chú Phùng, chuyện này quá mức kỳ lạ, hơn nữa cháu và người bạn kia của cháu có quan hệ rất thân thiết với nhau, cho nên cháu muốn tìm hiểu kỹ càng mọi chuyện.”

Phùng Thao nhịp nhàng gõ đầu ngón tay lên bàn vài cái, sau khi cân nhắc một lúc, ông liền gật đầu đồng ý.

“Được rồi, nếu chuyện này quan trọng với cháu, ngày mai trở lại cục cảnh sát chú sẽ nhờ người giúp cháu điều tra một chút. Cháu chờ tin tức của chú nhé.”

“Được, vậy phải làm phiền tới chú Phùng rồi.”

Phùng Thao đưa tay vỗ vào thân hình rắn chắc của Chu Tiễn Nam, đột nhiên ông cảm khái thở dài.

“Mặc dù cha cháu qua đời đã nhiều năm, nhưng quan hệ giữa chúng ta vẫn luôn gắn bó chặt chẽ với nhau, một chuyện cỏn con như vậy có đáng là bao.”

“Chú Phùng, vậy cháu không quấy rầy chú nữa, chú làm việc của chú trước đi.”

“Được rồi, chú sẽ nhờ người gửi cho cháu.”

Sau khi Chu Tiễn Nam rời đi, Phùng Thao lập tức đóng cửa phòng làm việc.

Sau đó ông nhanh chóng khóa cửa lại.

Ngay lập tức, tất cả các tấm rèm nhanh chóng được kéo ra.

Sau khi làm xong mọi việc, ông lấy ra điện thoại di động của mình và vội vàng gọi cho ai đó.

“Alo, là tôi đây!” Phùng Thao thấp giọng nói: “Bây giờ ông đang ở đâu? Có tiện nói chuyện không?

“Tôi đang ở nhà, ông cứ nói đi, không có ai nghe thấy đâu.”

Sau đó Phùng Thao rất thận trọng nói: “Đã hơn 20 năm, tôi còn tưởng chúng ta đã giấu kỹ chuyện này, nhưng hôm nay, đột nhiên có người muốn điều tra về ông đấy.”

“Điều tra tôi?” Người đàn ông ở đầu dây bên kia cũng rất kinh ngạc, bàn tay đang cầm điện thoại cũng run lên vài cái.

“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Ai đang điều tra tôi?”

“Là con trai của Chấn Nguyên, Tiễn Nam. Khi Tiễn Nam được sinh ra, ông đã thay đổi danh tính và bắt đầu một cuộc sống khác, cho nên nó vẫn chưa điều tra ra được.” Phùng Thao nói.

Giọng nói nặng nề của người đàn ông truyền đến điện thoại: “Tại sao nó lại nghĩ đến việc điều tra tôi chứ?”

“Tôi đã viện cớ, nói rằng sẽ nhờ bạn bè giúp đỡ, nhưng lý do cụ thể là gì thì không tiết lộ.”

Người đàn ông hít một hơi thật sâu: “Tôi hy vọng sẽ không liên quan đến cái chết bất thường của Chấn Nguyên.”

Phùng Thao cũng rất lo lắng và bồn chồn không yên: “Tôi cũng hy vọng là vậy. Tôi gọi cho ông cuộc điện thoại này là mong ông mấy ngày nay phải hết sức chú ý và cẩn thận nhiều hơn. Nếu ông thực sự không thể ra nước ngoài lẩn tránh, vậy thì ráng đợi sóng gió này qua rồi hãy trở về. “

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi