Chương 283
Rõ ràng là một bộ phim vui vẻ tạo tiếng cười. Nhưng kể từ khi xảy ra biến cố, nam nữ chính bắt đầu mở lòng với nhau, họ điên cuồng nhồi cẩu lương và ngược cẩu độc thân một cách tàn bạo.
Cả hai người lúc thì ôm, lúc thì nhìn nhau đắm đuối, một hồi sau lại hôn.
Hơn nữa nam chính bắt đầu tán tỉnh mọi lúc mọi nơi, mấu chốt là kỹ năng dụ dỗ nữ chính của anh ta còn làm cho người khác đỏ mặt tim run.
Khi nam nữ chính trao nhau nụ hôn thì mặt Nam Khuê đã đỏ bừng rồi. Đặc biệt là nghĩ đến Lục Kiến Thành vẫn còn đang ngồi bên cạnh, cô cảm thấy bản thân cứ như một con tôm luộc vậy, da cô ửng đỏ từ đầu đến chân, xấu hổ chết đi được.
Hối hận rồi.
Bây giờ cô thật sự cực kỳ hối hận khi ngồi xem bộ phim này với Lục Kiến Thành. Quan trọng là cô vẫn không thể tuỳ tiện chuyển kênh khác, nếu không thì cũng rõ ràng quá rồi.
Lại nhìn sang ai đó, dáng ngồi nghiêm chỉnh, hai chân thon dài bắt chéo vào nhau, nghiêm túc xem TV, không hề có ý rời mắt đi.
Nam Khuê thầm thở phào một hơn, đàn ông với phụ nữ quả nhiên là không giống nhau.
Đúng là do da mặt cô quá mỏng rồi.
Hơn nữa, nam nữ chính yêu đương thì yêu đương, có cần thiết phải ôm hôn như vậy không? Có điều cô vẫn chưa được trải nghiệm qua cảm giác yêu đương nghiêm túc lần nào.
Nghe nói nếu người yêu đang trong thời điểm tình cảm mặn nồng thì đều hận không thể quấn lấy nhau mỗi giây mỗi phút, có thể đó là thật nhỉ.
Khi Nam Khuê đang thất thần nhìn Lục Kiến Thành tự hỏi những câu này thì đột nhiên Lục Kiến Thành thu ánh mắt lại nhìn cô: “Nhìn anh làm gì?”
“À…” Nam Khuê lập tức phản ứng lại, vội vàng nói: “Không…không có …”
“Sao lại không có, rõ ràng em đang nhìn anh chằm chằm.”
Nam Khuê: “…”
Thật sự muốn như vậy sao! Lúc này hai người cùng nhường nhau một bước không phải được rồi sao? Nhất định cứ phải khiến cô đỏ mặt như muốn nổ tung mới được hả?
“Tôi…” Nam Khuê lại nhìn qua TV, cố gắng suy nghĩ tìm một lý do sứt sẹo: “Chỉ là tôi cảm thấy có chút giống với nam chính trong phim.”
“Vậy là do mắt nhìn của em có vấn đề!” Lục Kiến Thành nói.
Nam Khuê đang định nói cũng đúng, dù gì người ta là minh tinh, lại còn là tiểu thịt tươi đang hot, hơn nữa còn nổi tiếng vì đẹp trai, dù anh có đẹp trai cũng không thể đẹp hơn minh tinh được.
Kết quả, thanh âm của Lục Kiến Thành truyền tới bên tai cô: “Nhan sắc của anh ta cũng bình thường, anh còn đẹp trai hơn anh ta nhiều, nhìn không ra giống nhau chỗ nào.”
Nam Khuê: “…” người đàn ông này quả thực quá tự luyến rồi, đúng là không còn gì để nói.
Nam Khuê không muốn để ý tới anh nữa, cô quay mắt đi tiếp tục xem TV.
Nhưng cô vừa xem thì liền hối hận rồi. Trời ạ, bộ phim hôm nay đang chống đối lại cô đó đúng không.
Nam nữ chính này… tốc độ phát triển cũng quá nhanh rồi đó. Không phải chỉ vừa mới mở lòng với nhau hay sao? Sao nhanh như vậy đã ‘củi khô bén lửa’ rồi, không thể tìm từ ngữ nào phù hợp để miêu tả được, chính là đã bên nhau âu yếm rồi.
Trên TV, nụ hôn của nam nữ chính hoàn toàn quên mình, nếu như hai lần trước chỉ như chuồn chuồn đạp nước, nhưng lần này khác hoàn toàn, tình huống càng ngày càng mất khống chế.
Ngọn lửa giữa nam nữ chính càng ngày càng bùng cháy, Nam Khuê cũng cảm thấy hơi thở xung quanh mình trở nên âm trầm, càng ngày càng nóng rực.