CÔ VỢ ẨN HÔN CỦA LỤC THIẾU

Chương 503

“Tớ cũng không dám hỏi anh ấy rằng anh ấy yêu tớ hơn hay yêu Phương Thanh Liên hơn, Niệm Niệm, cậu nói xem, có phải cuộc đời này của tớ quá thất bại rồi không, ngay cả hỏi cũng không dám.” Nam Khuê cay đắng cười nói.

“Cô nhóc ngốc này.” Lâm Niệm Sơ đau lòng ôm cô: “Tớ biết, cậu chỉ là đang sợ hãi mà thôi.”

“Tớ rất sợ, nhưng tớ muốn trao chút dũng cảm cuối cùng này cho anh ấy, nếu như thành công, tất nhiên tớ sẽ rất vui, còn nếu thất bại…”

Nếu thất bại thì sao?

Thật ra ngay cả Nam Khuê cũng không nghĩ đến vấn đề này.

Nhưng lúc này, dường như cô đã có đáp án.

Nếu như thất bại, cô sẽ hoàn toàn rời khỏi nơi này, rời khỏi nơi có anh, sẽ không tiếp tục ở nơi làm cho mình đau lòng nữa.

Nhưng ước muốn của cô đã thành hiện thực, cô cũng mong sẽ có một kết thúc hạnh phúc hoàn hảo.

“Có khả năng sẽ có một ngày tớ sẽ hỏi, vẫn sẽ không nhịn được mà hỏi vị trí của tớ và Phương Thanh Liên trong lòng anh ấy là gì, nhưng ít ra, bây giờ tớ không muốn nghĩ đến những chuyện đó.”

“Không phải Phương Thanh Liên ra nước ngoài rồi sao? Niệm Niệm, cậu nói xem, có phải tớ rất ích kỉ không, vậy mà tớ lại hi vọng cô ta vĩnh viễn cũng đừng quay lại?”

Nam Khuê nói xong, trái tim cảm thấy đắng chát.

Lâm Niệm Sơ nhẹ nhàng ôm lấy cô an ủi: “Đồ ngốc, đó không gọi là ích kỉ được, không ai hi vọng tình cảm của mình bị người khác phá hoại, cũng không có người phụ nữ nào có thể rộng lượng đến mức chia sẻ một người đàn ông với người phụ nữ khác, cậu không được, tớ cũng không được.”

Nghe vậy, Nam Khuê còn tưởng Lâm Niệm Sơ và Hoắc Ti Yến cãi nhau, cô lập tức hỏi: “Gần đây cậu và Hoắc Ti Yến thế nào?”

“Tạm được!”

Nếu như bỏ qua nguyên nhân gia đình thì cũng không tệ lắm.

Nhưng nếu thêm vào thì cũng có chuyện khác.

Nhưng cô ấy đang ở cùng Nam Khuê, chỉ cần giờ phút đó không đến thì cô ấy cũng không muốn nghĩ đến nữa.

Vì Lâm Niệm Sơ quay về nên Nam Khuê đều ở với cô ấy.

Cuối tuần hai người ở nhà tâm sự, xem phim, trải qua vô cùng vui vẻ.

Hơn nữa bên phía Lục Kiến Thành cũng có việc gấp cần phải xử lí nên hai người đã không gặp nhau mấy ngày.

Mãi cho đến thứ hai tuần sau, khi Nam Khuê vừa tan làm, đang tính thay áo blouse đi ăn cơm thì nghe thấy tiếng bàn luận bên tai: “Thật đẹp trai!”

“Đúng vậy, lâu lắm rồi tôi chưa thấy người đàn ông nào đẹp trai như vậy, cũng không biết anh ấy đến đón ai, ghen tị quá đi mất!”

Nam Khuê chỉ nghe, cô cũng không để ở trong lòng.

Kết quả vừa từ cửa ra, khi thấy người trước mặt, cô đột nhiên ngây người.

Bóng lưng kia?

Cô chắc chắn mình không nhìn nhầm, là anh, là anh đến.

Nam Khuê đi nhanh hơn, đang định đi qua thì một giây sau Lục Kiến Thành xoay người lại.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi