CÔ VỢ ẨN HÔN CỦA LỤC THIẾU

Chương 504

Thấy Nam Khuê, khóe miệng anh không kiềm chế được mà nâng lên, đồng thời nhẹ nhàng nói: “Đừng động đậy, anh đến tìm em.”

Nam Khuê ngoan ngoãn đứng đó nhìn Lục Kiến Thành đi về phía mình.

Một giây sau, anh ôm chặt cô vào ngực.

Mặc dù không phải đã lâu không gặp nhưng cũng coi như xa nhau đã lâu.

Nam Khuê ôm anh, lúc mùi hương quen thuộc của anh quanh quẩn bên mũi, cô hít sâu một hơi, cảm nhận được sự an tâm chưa từng có trước nay, cũng cảm nhận được sự nhớ nhung trước đây chưa từng có.

Tính toán một chút, hai ngày, cũng chỉ mới hai ngày mà thôi.

Bốn mươi tám giờ mà cô lại cảm thấy khó khăn như vậy, lại cảm thấy sự nhớ nhung trước nay chưa từng có.

Hai người đều ôm chặt đối phương, điên cuồng cảm nhận mùi hương của đối phương.

Một lúc lâu sau, Lục Kiến Thành nói: “Phòng nghỉ ở đâu?”

“Cách phía trước không xa.”

“Dẫn anh đến đó.”

“Được.”

Nam Khuê không suy nghĩ nhiều, cô chỉ nghĩ do anh lái xe quá mệt mỏi nên muốn nghỉ ngơi một chút.

Kết quả vừa đến phòng nghỉ anh đã đưa tay đóng cửa lại.

Một giây sau Nam Khuê bị anh áp lên cửa, cơ thể to lớn của Lục Kiến Thành ép lên, sau đó mạnh mẽ hôn cô.

Nam Khuê cảm thấy bất ngờ, vừa hé miệng ra định nói gì đó lại thành tạo cơ hội cho ai kia càng hôn sâu hơn.

Có thể do hai ngày không gặp nhau nên Nam Khuê cảm giác anh mạnh mẽ hơn bình thường.

Sức lực trên tay anh rất lớn, giống như hận không thể khảm cô vào người vậy.

Cả người anh không ngừng chèn ép, không chừa chút đường lui nào cho Nam Khuê.

Phát hiện Nam Khuê không tập trung, Lục Kiến Thành có chút không vui, cắn nhẹ vào môi cô.

Nam Khuê bị đau, cô nâng đôi mắt lóng lánh nước lên, khó hiểu nhìn Lục Kiến Thành: “Sao anh lại cắn em?”

“Đáng bị cắn.” Lục Kiến Thành đỡ lấy đầu cô, nói: “Hôn anh mà lại không chuyên tâm.”

Dứt lời anh lại tiếp tục hôn cô, hoàn toàn không cho Nam Khuê thời gian thở dốc.

Không khí giữa hai người ngày càng nóng lên.

Nam Khuê không thể không thừa nhận, cô rất nhớ, nhớ đến phát điên.

Nhớ tất cả mọi thứ thuộc về anh, hơi thở của anh, mùi hương của anh, nụ hôn của anh… Tất cả mọi thứ của anh.

Dưới sự tấn công của anh, Nam Khuê dần dần không còn cảm thấy xấu hổ nữa, cả người trở nên mềm mại, cô hơi nhón chân, muốn gần anh hơn.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi